CHÁNH VĂN
TÀ DÂM.- “Muôn việc lành hiếu-thuận đứng đầu, ngàn việc dữ tà dâm đứng trước”. Sách sử thường bảo như thế.
Lần dở xem sử sách, thời thấy tội ác ấy lan-diễn khắp nơi, từ trào nội cho đến thứ dân, từ trong gia-đình đến kẻ xa người lạ; nó là mầm gây ra biết bao thảm trạng! Gương của vua Tề với vợ Thôi-Tử, An-Lộc-Sơn với Dương-Quý-Phi há chẳng còn lưu-liên hậu thế ? Giàu ỷ của hiếp-dâm kẻ khó, quan ỷ quyền cưỡng-bức đám dân hèn. Gian phu, dâm phụ, từ xưa đến nay luôn luôn đều có.
Muốn tránh sự bại-hoại nền luân-lý nước nhà, muốn giữ-gìn tiếng tăm của gia-thế, phải đừng để dục-tình lôi cuốn, bắt chước gương xưa trau-giồi lòng hiếu trung, trinh tiết.
LƯỢC GIẢI
(Đây là ác thứ ba trong Thân nghiệp)
1- ĐỊNH NGHĨA:
TÀ DÂM: Phá hoại tiết trinh của nữ giới, hoặc thông dâm với vợ con hay chồng của kẻ khác, không phải vợ chồng chánh thức.
2- SO SÁNH LÀNH DỮ:
Đức Thầy bảo:
“Muôn việc lành hiếu thuận đứng đầu,
Ngàn việc dữ tà dâm đứng trước”.
2- CẢNH TRẠNG TÀ DÂM:
-Từ trào nội Vua quan, trong gia đình quyến thuộc, đến các giới dân chúng tội ác nầy xưa nay đều có xảy ra. Đức Thầy đã diễn tả:
“Ác tà dâm thứ năm càng tệ,
Chúa hôn mê chiếm đoạt thê thần.
Làm đảo huyền tất cả quốc dân,
Tôi bất chánh Hoàng cung dâm loạn.
Tội lỗi ấy diễn nhiều thảm trạng,
Từ xưa nay trời đất đâu dung.
Giàu của nhiều dâm hiếp bần cùng,
Quan lấn thế dâm ô dân khó”.
4- TAI HẠI:
a)- Kẻ dâm loan thường gây chiến tranh thù hận, thanh toán lẫn nhau, tiêu tan sự nghiệp. Như vua Tề với vợ Thôi Tử, An Lộc Sơn với Dương Quí Phi.
b)- Thân xác bệnh tật, trí huệ mờ lu, chết đọa ba đường ác. Như Trung Hoa có vua Trụ, vua Kiệt…Việt
5- GIẢI TRỪ:
a)- Để diệt trừ tệ trạng tà dâm, mỗi người nên làm chủ tâm hồn, đừng để dục tình lôi cuốn.
b)- Noi gương các bậc trung trinh tiết liệt; giữ gìn luân lý, lễ nghi và thuần phong mỹ tục của nước nhà. Đức Thầy thường cảnh giác người đời:
“Trai liều lĩnh điều nầy nên bỏ,
Đừng phá trinh hại tiết nữ nhơn.
Gái lẳng lơ tiếng quyển lời đờn,
Hoa có chủ đèo bòng tình mới.
Cất tiếng gọi nữ nam ơi hỡi !
Bỏ những điều điếm nhục tông môn,
Đấng nam nhi học lấy điều khôn,
Lòng trung hiếu gìn theo Đạo lý.
Hàng phụ nữ gương xưa nối chí,
Những mẹ hiền dâu thảo roi truyền”.
6- LỢI ÍCH:
Người chừa được ác tà dâm thì được các điều lợi ích:
a)- Tông môn không bị đời biếm nhẻ, quyến thuộc chẳng bị kẻ khác gạt gẫm dâm loạn.
b)- Thân hình tốt đẹp trang nghiêm và trường thọ.
c)- Trí huệ mau sáng suốt và đoạn lần hột giống sanh tử.
7- KẾT LUẬN:
Tóm tắt, tà dâm là ác đứng đầu trong các tội ác. Chính nó làm nảy sanh muôn ngàn tội ác khác. Nó cũng là nghiệp nhân ràng buộc con người trong luân hồi sanh tử. Cho nên nhà tu quyết định phải trừ dứt để được tự tại an vui trên đường sang cõi Phật.
CHÚ THÍCH
THẢM TRẠNG: Tình trạng thê thảm, những sự trạng xảy ra rất đau buồn, thảm thiết.
VUA TỀ VỚI VỢ TỬ THÔI: Vua Tề tức Tề Trang Công, thời Chiến Quốc (trung Hoa). Nguyên là Thái Từ Quang. Bấy giờ Thôi Tử làm quan Thượng Khanh cho Vua Tề. Tử có người vợ là Đường Khương, sắc đẹp hơn người. Vua Tề dâm loan với nàng Đường Khương, nên sau bị Thôi Tử gạt vua vào nhà rồi giết chết.
AN LỘC SƠN VỚI DƯƠNG QUÍ PHI: Dương Quí Phi sanh đời Đường (Trung Hoa), hiệu là Thái Chân. Nàng có sắc đẹp khuynh thành và trí thông minh, được Thái Tử Long Cơ yêu, cưới về làm vợ. Song Vua cha là Đường Huyền Tông quá say mê sắc đẹp Thái Chân, bèn đoạt lấy phong làm Dương Quí Phi. Còn An Lộc Sơn làm Tiết Độ Sứ cho Vua Đường (gốc là rợ Khiết Đan). Sơn a tùng với Lý Lâm Phủ (tôi gian nịnh) vào làm con nuôi của Quí Phi, để cùng Quí Phi dâm loan và mưu đồ cướp ngôi nhà Đường. Cuối cùng việc bại lộ, quan quân nhà Đường buộc vua Đường xử Quí Phi phải thắt cổ mà chết để đền tội. Sau cánh quân của An Lộc Sơn bị tan rã và Sơn cũng chết.
CƯỠNG BỨC: Cũng viết là cường bức. Có nghĩa dùng sức mạnh hoặc quyền thế hiếp dâm người.
GIAN PHU: Đàn ông trai gái với vợ con người khác.
DÂM PHỤ: Đàn bà lấy trai hoặc lấy chồng người khác.
BẠI HOẠI: Hư hỏng tồi tàn.
GIA THẾ: Thế hệ của một gia đình thân tộc.
LUÂN LÝ: Những lý lẽ Đạo đức của phận làm người, sự giáo dục con người theo một tập tục tốt lành.
“Rán giữ gìn luân lý tam cang,
Tròn đức hạnh mới là báu quí”.( ĐT)
DỤC TÌNH: Cũng gọi là tình dục. Có nghĩa sự ham muốn về xác thịt nam nữ gần nhau cho thỏa lòng dâm.
HIẾU TRUNG: Hai việc then chốt của Đạo làm người. Trung thành với Tổ quốc và hiếu thảo với ông bà cha mẹ (xem hai điều trong Tứ Ân). Đức Thầy hằng khuyên:
“Hiếu trung lòng chớ vội quên,
Sống lo trọn Đạo, thác lên Tiên Đài”.
TRINH TIẾT: Cũng gọi là tiết trinh. Có nghĩa sự trong sạch, trọn tiết, không để thất thân.
“Trai trung liệt đáng trai hiền thảo,
Gái tiết trinh mới gái
CÂU HỎI
1/-Hãy định nghĩa chữ Tà dâm ?
2/-Lầy câu gì chứng minh cho tà dâm là tội lớn ?
3/-Sự trạng tà dâm ra sao, có sự tích nào chứng minh ?
4/-Người phạm ác tà dâm có tai hại gì ?
5/-Muốn trừ tà dâm phải làm sao ?
6/-Diệt được ác tà dâm ta đặng lợi gì ?
7/-Tóm tắt ác tà dâm ra sao ?