Bên cạnh sắc thái quân tử nhập thế của Khổng giáo, người Việt còn hấp thụ
thêm một sắc thái xuất thế vô vi của Lão giáo.
Khổng giáo tích cực nhập thế, thì Lão giáo cũng tích cực xuất thế. Thoạt
nghe qua tưởng chừng như hai mẫu người nầy chống đối nhau, không đụng nhau được.
Nhưng thực tế đã chứng minh rằng hai mẫu người ấy đã hòa hợp nhau để bổ túc cho
nhau một cách kỳ diệu.
Hoạt động của con người, nhất là con người Á Đông, không phải lúc nào
cũng chăm lo giải quyết nhu cầu vật chất như Tây phương. Một phần thì giờ còn
phải dành cho đời sống nội tâm để di dưỡng tính tình, thanh thoát ra khỏi ràng
buộc thực tế. Những lúc mình đối diện với chính mình trong đời sống nội tâm, con
người Việt đã hồn nhiên thả hồn theo gót Lão Trang mà phiêu diêu trong thế giới
nội tại. Mình vui thú với mình, mình sống với con người thật của mình.
Để chuẩn bị một tác phong siêu thoát, một tinh thần phóng khoáng vượt khỏi
những gì được xem là ô trọc ở trần gian, hầu tiến lên cõi Phật, Đức Giáo Chủ Phật
Giáo Hòa Hảo cũng đã đưa vị trí của Lão Trang qua thể hiện Tiên cách trong Sấm
Giảng của Ngài:
Rán kiếm chỗ tầm
Tiên lánh tục
Người ở đời phải được
lòng trong
(Giác Mê Tâm Kệ)
Khuyên bá tánh tầm
Tiên rời tục
Chỉ mây trời bày tỏ việc về sau
(Trao lời cùng Ông
Táo)
Một mai thấy được
non Bồng
Cảnh Tiên rực rỡ
mây rồng đẹp thay
(Từ gỉa làng Nhơn
Nghĩa)