Mặc dù người ta đã tâng bốc rằng “P.G.H.H đã lôi cuốn hằng triệu nông dân theo lập trường chống Pháp và chống Cộng, đáng ghi vào lịch sử” và “về nhân số thời P.G.H.H. ngày nay tương đương với Cao Đài và Thiên Chúa, đông đảo hơn bất cứ chánh đảng nào ở Việt Nam kể cả Cộng Sản” để rồi kết luận rằng “B.S.K.H và P.G.H.H là một phong trào cần vương”, thì người tín đồ của Đạo này cũng sẽ buồn cười mà không nhận những lời khen mang tính chất bóp méo sự thật như vậy.
Người ta phải biết rằng sứ mạng của tôn giáo, nhất là B.S.K.H và P.G.H.H. là tôn giáo hóa chính trị,chớ nhất định không có việc chánh trị hóa tôn giáo. Bởi vì Đức Giáo Chủ hằng minh xác:
Chi toan gieo giống bồ đề
Kiếm người lương thiện dắt về tây phương
Dạy khuyên những kẻ ngổ ngang
Biết câu lục tự gìn đàng tứ ân
Ở trần xử trọn nghĩa nhân
Quyết làm tôi Phật gởi thân liên đài
Hoặc là:
“Nếu trong cõi nhân gian này còn có chúng sanh tiền tiến áp bức những chúng sanh lạc hậu thì là một việc làm trái với những Giáo Lý chân chánh”.
Ngài đã chủ trương:
“Đem tâm hồn bác ái, từ bi, điều hòa với phương pháp tổ chức xã hội mới để phụng sự một cách thiết thực đồng bào và nhân loại”.
Dùng đạo lành ban rải cho chúng sanh, trong khi chúng sanh đang say mê lặn hụp trong danh lợi hảo huyền, trong chem giết thảm thương, chúng ta mãnh liệt tin rằng con người sẽ nhờ đó mà từ bỏ con đường tăm tối, lần theo ánh sáng cứu khổ của Đạo mà giải thoát cái lưới nhện chánh trị nhiều giả tạm đổi thay trong thời buổi hạ ngươn này.
***
Đem tôn giáo biến thành chính trị là đem cái bao la vô tận nhốt vào ái hữu hạn tạm thời. Đem chánh trị biến thành tôn giáo là buông thả cái cô lậu hẹp hòi tung ra ngoài cõi trùng điệp muôn phương,vững bền, chắc chắn.
Người chân tu bao giờ cũng nhận định được “gà lồng hạc nội bên nào là hơn”.
Cho nên:
Đừng nghĩ lầm rằng B.S.K.H và P.G.H.H là một đoàn thể cách mạng cần vương khoác áo giáo phái!