Mẩu chuyện số 63 - HIỂU LẦM PHẬT DẪN ĐỘ

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 41106)
Mẩu chuyện số 63 - HIỂU LẦM PHẬT DẪN ĐỘ

C

âu chuyện nầy do anh út Trát ở Mỹ Hội Đông kể lại cho chúng tôi nghe:

M

ột buổi sáng sớm mùa Đông năm Kỷ Mão 1939, sương lạnh còn phủ trùm đường đi, cây cỏ thì ông Út Trát từ Mỹ Hội Đông đã đến xã Hòa Hảo, với ý định thăm Đức Thầy và chờ nghe thuyết pháp. Đến nơi vào lúc 7 giờ, ông thấy người ở các xã lân cận cũng lần lượt đi tới khá đông, kẻ thì nhờ trị bịnh, người thì chờ nghe giảng Đạo. Lúc đó Đức Thầy chữa trị cho các bịnh nhân vừa xong thì Ngài thuyết giảng Đạo Pháp trên một tiếng đồng hồ. Ngài nói không dừng. Bấy giờ có một ông lão trạc độ 70 tuổi ngồi cách Đức Thầy không xa, đang tán thán việc Đức Thầy thuyết pháp và trị bịnh. Đức Thầy liền ngó ngay ông lão nói:

-Bấy giờ đâu có mấy ông, sau nầy sẽ có nhiều người xuất hiện, họ dùng tà thuyết còn linh giỏi hơn tôi nữa ông à!

Ông lão liền đứng lên chấp tay lại:

-Thưa cậu Tư, cậu nói như vậy, rồi nữa sau chúng tôi không biết, bị lầm người ta rồi làm sao?

Đức Thầy liền đáp:

-Nếu họ giả ra hình dáng giống Thầy quí ông không biết, tưởng thiệt mà lầm thì Phật và Thầy có thể cứu độ được. Còn như thấy ai không giống Phật, Thầy và không có y theo lời dạy tôn chỉ của Thầy thì các ông đừng tin, bằng nếu có số người đã biết ông thầy ấy không giống, không chánh mà vẫn tín ngưỡng thì Phật và Thầy không thể cứu độ được.

PHẦN NHẬN XÉT:

Cái không biết và biết của người sơ tâm tầm đạo, có cao thấp, sâu cạn khác nhau, chỉ có cái biết của các đấng hoàn toàn giác ngộ mới thông suốt đến chỗ vô cùng tận như nhau. Cho nên câu không biết tưởng thiệt mà lầm, ở đây chỉ cho hạng người có tâm mà thiếu trí, nghĩa là họ rất có lòng nhiệt thành tầm đạo, nhưng thiếu sự suy xét chu đáo nên dễ bị lầm lạc theo tà sư. Tuy nhiên, Đức Phật và Đức Thầy có thể cứu độ được là vì họ có sẵn hột giống Đạo, tức là có sẵn căn lành, nên khi nguồn mưa Pháp của Phật Thầy ban đến thì họ lập tức quay về với ánh sáng chân lý.

Cũng như ông Mục Kiền Liên, Xá Lợi Phất, trước kia các ông cũng theo ngoại đạo, ông Vô Não theo tà giáo, nhưng khi được gặp Đức Phật giác lĩnh thì các ông trở về với chánh Đạo. Và thời nay có trường hợp của anh Huỳnh văn Chấn trong câu chuyện vừa kể qua. Còn câu bằng ai biết họ không chánh mà vẫn tin thì Phật và Thầy không thể nào cứu độ được, là chỉ cho hạng có trí mà vô tâm. Bởi cái biết của số người nầy còn trong vòng thế trí chớ chưa phải là trí huệ, nên dù họ có hiểu được ông thầy và mối đạo không chánh song họ vẫn tin theo để a tùng lợi dụng tiền bạc hoặc nhờ ông ấy ban cho bùa phép hay tước quyền chi đó, vì thế Phật, Thầy không thể nào cứu độ cho họ được.

Sở dĩ Đức Thầy nói với ông lão câu : “Sẽ có nhiều người linh giỏi hơn tôi nữa ông à !”là vì Ngài đã đoán biết lúc Ngài xa vắng sẽ có số người bị lầm theo tà đạo.

Để tránh tai hại nói trên, Đức Thầy nhắc nhở: “Người có tâm nếu không tập suy gẫm cho mở trí, thì hay dễ bị lường gạt, người có trí mà vô tâm thì hay xảo trá, nên trí và tâm, người học Đạo cần nên tìm cách cho nó phát triển cả hai để lấy tâm làm chủ trì mọi việc, lấy trí mà phán xét mọi việc trước khi ta đưa cho tâm làm chủ trì. Được thế chắc chắn ta học đạo mau thành công đắc quả.”

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn