VI. Kết Luận

24 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 20331)
VI. Kết Luận

 

Tại sao ông HUỲNH THẠNH-MẬU chết?

 

Bất kỳ người tín-đồ H.H. nào cũng biết rằng ông chết vì trung-thành với ĐẠO, vì tuân mạng-lịnh của THẦY, vì đã hy-sinh tranh-đấu cho nền độc-lập, tự-do của DÂN của NƯỚC chẳng nệ nguy-hiểm gian-lao, chẳng màng vinh-hoa phú-quí...

 

Ông Huỳnh Thạnh-Mậu đã hy-sinh tất cả từ tinh-thần đến xác-thể, luôn cả cuộc đời tươi đẹp của ông. Đến ngày tuyệt mạng, chỉ thấy ông mặc một cái quần cũ và cái áo sơ-mi cụt tay, trống trước hở sau, và nhờ vậy mà người ta mới được thấy máu ông chan-hòa với cỏ cây vạn vật để rồi xác-thể ông phải vùi sâu trong lòng Đất Nước Việt-Nam yêu quí.

 

Ông Huỳnh Thạnh-Mậu quả thật là một tín-đồ, một chiến-sĩ cách-mạng biết “Kiên-trinh mà chịu lúc nàn tai” vậy!

 

Tâm-đạo, lòng nhiệt-quyết và lòng nhân hậu của ông có thế cụ thể hóa một phần nào bằng sự để lại một đứa con nuôi mà ông đã giáo-hóa. Đứa con nuôi ấy, ông để lại cho Đất-Nước vì hiện nó vẫn noi theo chí-hướng của ông là dấn thân vào con đường phụng-sự Đoàn-Thể và Quốc-Gia.

 

Tôi xin kết-luận quyển Tiểu-Sử này rằng ông HUỲNH THẠNH-MẬU tuy chưa được thành công nhưng đã được thành nhân.

 

Và bởi lẽ ấy, ông quả thật là một tấm gương sáng cho muôn ngàn chiến-sĩ cách-mạng soi chung để tranh-đấu chống xâm-lăng, chống độc-tài cho đến giọt máu cuối cùng ngõ hầu giành lại nền độc-lập hoàn-toàn cho:

 

TỒ-QUỐC VIỆT-NAM

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn