LỜI PHỤ THÊM
Để cho bạn đọc có một ý niệm về sự giống nhau ở đoạn đầu cuốn Giảng của Ông Cử nhan để LAN THIÊN và cuốn Giảng thứ ba của Đức Thầy nhan đề SÁM GIẢNG (xem lại trang 28) chúng tôi xin trích đăng dưới đây hai đoạn giảng ấy:
LAN THIÊN
Lan thiên một cõi chép chơi
Sơn cao đảnh thượng thảnh thơi vô cùng
Hiu hiu gió thổi đậm đùng
Phất phơ liễu yếu lạnh lùng tòng mai
Mùa xuân tới cảnh lầu đài
Tháng giêng mười chín, thi tài hùng anh
Tử vi mây phủ nhiễu đoanh
Bồng lai một cõi hữu danh chữ đề
Kể từ Phú Quốc mới về
Long Thoàn lên ở dựa kề hai năm
Dạo chơi mấy điện tri âm
Tỏ lời sau trước mấy năm phản hồi
Phận mình trong sạch đã rồi
Đào tiên tạm thực về ngồi cõi xa
Dương trần còn gọi Cử Đa
Cõi tiên chữ đặt hiệu là Ngọc Thanh
Ngày ra chơi chốn rừng xanh
Tối về kinh kệ cửi canh mặc người.
SÁM GIẢNG
“Ngồi trên đảnh núi Liên đài
Tu hành tâm đạo một mai cứu đời
Lan thiên một cõi xa chơi
Non cao đảnh thượng thảnh thơi vô cùng
Hiu hiu gió thổi lạnh lùng
Phất phơ liễu yếu lạnh lùng tòng mai
Mùa xuân hứng cảnh lầu đài
Lúc còn xác thịt thi tài hùng anh
Tử vi mây phủ nhiễu đoanh
Bồng lai một cõi hữu danh chữ đề
Kể từ tiên cảnh ta về
Non Bồng ta ở dựa kề mấy năm
Dạo chơi tầm bực tri âm
Nay vì thương chúng trần gian phản hồi
Nghĩ mình trong sạch đã rồi
Đào tiên tạm thực về ngồi cõi xa
Phong trần tâm đã rời ra
Ngọc Thanh là hiệu ai mà dám tranh
Ngày ra chơi chốn rừng xanh
Tối về kinh kệ cửi canh mặc người.