Lên Điện Cô Nhứt... Cao Vân

24 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 25566)
Lên Điện Cô Nhứt... Cao Vân

 

Đến đây con đường chia ra làm hai ngã: một ngã về Minh Châu Điện, một về Cô Nhứt Điện, đường về Minh Châu đi vòng theo sườn non nên dễ đi, còn đường về Cô Nhứt đi tắc qua Bà Ngự thì dốc ngược khó đi lắm.

 

Đến gần ngã ba, Đức Thầy bảo đi qua ngã Cô Nhứt gần hơn một phần ba đường Minh Châu, tôi cứ theo con đường của Đức Thầy chỉ mà tiến lên đãnh núi. Thật là cây đá gập ghình, bước muốn sụt lui, mệt lả con người mồ hôi như tắm...

 

Vào lối 3 giờ chiều Thầy và tôi đến điện Cô Nhứt. Thầy trò ngồi xuống nghỉ. Điện này nhỏ, không người tu, chỉ thấy có một lư hương.

 

Nghỉ khỏe rồi, Thầy trò lên đường. Từ đây đàng xá quanh co nhưng bằng phẳng. Dọc đàng tiếng chim kêu “bắt trâu trói cột” không dứt. Nhờ đàng dễ đi nên năm giờ chiều Thầy trổ ra lộ lớn (đường này người Pháp khai mở bề ngang trên 4 thước).

 

Tôi thấy một trại tù lợp thiếc, có năm bảy người lính, ít chục tù nhơn còn vài ba tháng mãn hạn lên ở bứt mây. Đây là chốn cao nguyên bình địa, một khoản đất mênh mông ngó mút con mắt, cây thưa cỏ lông tượng mọc cao trên đầu gối, cát trắng phít...

 

Đoàn lữ hành từ giã ra đi. Quẹo về phía trái, theo lộ đá độ 500 thước, Thầy và tôi đến Cao Vân. Mọi người ngồi xem nước chảy và lấy cơm khô ra ăn rồi thay đồ xuống suối tắm. Xong rồi tôi lên hương đèn đảnh lễ chư Sơn Liệt vị. Hai người bạn đồng hành và Thầy trò chúng tôi lên đường. Theo lộ đá đi đến tối mò, cùng nhau leo lên một tảng đá cao khỏi đầu, mặt bằng vuông vức cỡ hai bộ ván ngựa.

 

Đêm nay trăng rọi sáng như ban ngày.

 

Trong cảnh màn trời chiếu đá ấy chúng tôi chuyện vãn mật thiết lắm. Hai anh bạn đồng hành khui bầu tâm sự chứa đựng trên 20 năm. Hai anh đã thất kỳ sở vọng vì xuất gia hồi còn trẻ và kết bạn tu tại hòn Phú Tron hơn 20 năm rồi mà không được ấn chứng của chư Phật.

 

Nghe người ta đồn trên núi Tà Lơn một miền Sơn lãnh tịch mịch, có nhiều đấng siêu nhân cao cả nên họ chí dốc tầm sư học đạo. Hai anh thệ nguyện lên non tầm cho gặp phật, bằng không thì thề bỏ xương nơi núi này chớ không trở xuống thế trần dầu cọp beo có ăn cũng được.

 

Gương đại hùng, đại lực, hy sinh vì đạo của hai anh bạn này làm cho tôi vô cùng thán phục.

 

Mấy anh này có hỏi Đức Thầy thì Ngài không cho biết gì cả và chỉ nói đi non viếng điện.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn