Kiển Tiên. Phần II

31 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 3839)
Kiển Tiên. Phần II
ĐOẠN II

Trải xem đời kiển vật thon don
Nhìn cỏi thọ nước non thông thả
Dồi dạ ngọc phủi rồi tai quả
Trau lòng son thông thả non bồng
Chốn-Tiên-nga thoại chí an lòng
Nơi am tự chập chồng bạch ngọc
Nhớ những thuở trang văn ăn học
Sầu những con mưu độc hại Ngô
Giữ một lòng tưởng đạo nam mô
Mặc thế sự Gia-tô trối kệ
Ví chẳng khác như đời U Lệ
Người gọi rằng mưu vệ tử tôn
Khen cho người dạy học làm khôn
Mà chưng mặt tử tôn Trời Phật
Ví chẳng khác chi loài sút vật
Đừng đem lời nói Phật rằng ma
Miệng tụng kinh lớn tiếng ngâm nga
Phật thời bỏ tưởng ma quì lạy
Loài ăn cỏ biết chi ngay vạy
Người ăn cơm không biết vạy ngay
Đất Nam kỳ không phải đất Tây
Người niệm Phật dạ bây mong báo
Cai các việc làm đơn tố cáo
Nước Nam kỳ lo báo ơn tây
Lòng dặn lòng tưỡng chử thảo ngay
Đây tôi cũng đầu Tây báo bổ
Nghỉ coi lại tiên tông cố tổ
Chôn đất nào làm khổ Nam bang
Câm hờn loài sút triệt mưu gian
Nó mong hại Nam-bang nhiều khoản
Mắt đoái thấy thung reo rảng rảng
Cảnh non bồng xao lảng tại mình
Nước nào thời cũng nước thiên đình
Chớ chẳng phải nước mình rằng mạnh
Trời Phật khiến chịu bề đói lạnh
Ai giử lòng hiếu hạnh thời nên
Đồng Cần-lố sau cũng bề trên
Sống ngang dọc hai bên phố xá
Vàm Hồng-Ngự thị thiền núi đá
Đất Càmau phố xá cũng nhiều
Thương muôn dân xao xác nổi chìu
Cám trung hậu cũng nhiều lời để
Việc LángLinh việc coi thời dể
Suy nghỉ lòng xiết kể đắng cay
Nghiệm nghỉ ra mới biết dở hay
Không tưởng đạo đắng cay cho đó
Khó mới khôn khôn thời chịu khó
Dể nào hay mắt ngó tai ngơ
Cám thương vì vợ yếu con thơ
Thân bịnh hoạn ngẩn ngơ danh lợi
Nhớ cỏi thọ sớm trông tối đợi
Cỏi dương gian danh lợi mặc ai
Nghỉ trong lòng nói động hai tai
Kiển trần thế ai ai cũng vậy
Già thời nương kim cang làm gậy
Trẻ lại chê già bậy dạy đời
Cũ mà xưa tiếng nói nhiều lời
Cám thương nổi trẻ đời khôn quỉ
Lòng thãm thiết tấm lòng năn nỉ
Mình nghỉ mình ai nghỉ cho ai
Nghỉ mà coi mõi mệt hai vai
Nhơn cư hiễm đường mai lo liệu
Nhìn dấu thỏ dậm hòe nặng triệu
Miệng ngâm câu Lý-Bạch lên eo
Đá chập chồng nương theo điển tích
Cơm thế gian ăn nhiều vô ích
Phải lo bề dấu tích nương mây
Ngậm ngùi ôi thây hởi cái thây
Cầu đông độ phương Tây Tây độ
Cám nổi thế gia viên phú hộ
Thương nổi người Phật độ chúng sanh
Loài thú cầm nhiều vật tương tranh
Vọng cầu Phật cứu sanh hồn xác
Thương nhiều nổi đêm nằm bát ngát
Lo nhiều nơi xao xác chẳng yên
Họa là Trời còn gởi cho Phiên
Phật lại độ phải yên mới đặng
Chớ xao lảng tâm tình lội lặng
Nhẹ thời nhờ gánh nặng phải cam
Việc Hạ-nguơn mỗi việc mỗi tham
Phật chắc lưởi khó đam lại đủ
Kẻ lo ăn người thời lo ngủ
Kẻ làm chủ người thủ làm quan
Lại dụng mưu làm quấy làm gian
Đoạt của thế lo toan bất chánh
Đường vi thiện sao đành bước tránh
Một chữ tham bá tánh đều đều
Chốn sông mê mặt nước bập bều
Chữ tham tích đều đều các nước
Thấy đồng bạc kẻ chìu người rước
Người ta không bước tránh đi xa
Vậy mới rằng ngụ trí ngâm nga
Sao cho kẻ phương xa coi thử
Cầu Trời Phật sống nhiều tích cử
Dễ muốn chi đa tử thiểu sanh
Để tiếng đời chư quốc rạng danh
Cũng như thể tượng tranh nay vậy
Thúng úp voi sao trùm mà đậy
Nguyện Phật Trời ngay vạy chứng minh
Ai ngay gian trung nịnh tà tinh
Nguyện chứng có âm binh soi xét
Người ngay thảo ai đem lòng ghét
Chư vị ngài soi xét chiếu tri
Người khổ nghèo gặp lúc loạn ly
Người quấy phải chiếu tri tội nghiệp
Nhiều việc khổ trở tay sao kịp
Che sắc dà tội nghiệp Trời ơi
Ví cũng như con dại mồ côi
Đời phụ phấn dụng vôi thậm khổ
Ai thời cũng có Tiên có Tổ
Không ai mà lổ nẻ chun lên
Câm hờn thay Vệ - luật vội quên
Thậm trách bấy pháo tên Tào-Tháo
Thiện ác đáo đầu chung hữu báo
Tới có mới hay nợ áo cơm
Nợ áo cơm trả nợ cho trần
Người chẳng biết quân thần nổi đó
Việc lành dữ thấy rồi dễ khó
Phật ở xa mắt ngó minh tường
Làm ít bài rước khách đưa đường
Chơn thơ đạo khó tường mật kế
Dùng dằn kể mấy thu xem thế
Nợ áo cơm vong phế nhiều người
Trong bụng khóc ngoài miệng tức cười
Tức cười nổi cho người niệm Phật
Niệm Phật sao sát nhơn hại vật
Phất hơi tanh ngầy ngật lòng buồn
Ngày sau thời cũng có ghe xuồng
Nước lòng dục sầu buồn trong dạ
Thời ly loạn người chung lời chạ
Đêm năm canh tọa ngọa bất an
Cẫm huờn hương chức nữ Nam ban
Lời nói trước phải mang tiếng ỷ
Khuyên bá gia suy tình nghiệm nghĩ
Y cẩm dạ hành ỷ nổi chi
Tiếng âm thầm vận đục thế suy
Dò Thánh đạo tùng chi ngô nguyện
Trước xem đèn sau thời xem truyện
Tri nhơn tri diện bất tri tâm
Phải lập lòng trí siểng mưu thâm
Lời trước mắt minh tâm chiếu hậu
Việc còn quên tri tường cơ lậu
Đặng cho người lo hậu làm ăn
Khá tưởng câu thân nảy kỳ thân
Phải tưởng chữ mẩu nhân mẩu kỷ
Nhơ thời có ô long vị thủy
Rửa sạch mình lập Kỷ-Trần-Cang
Khó với nghèo mắc chữ gian nan
Giàu với sang hiển vang trên thế
Quốc dụng dân lập vị Vương-đế
Dân vỉ thực lập kế tùng quyền
Chốn dương gian âm phủ mấy miền
Đồng nhứt lý suy tiền nghiệm hậu
Khó xét nổi nhị niên Kỷ-dậu
Khó tri ra cơ hậu cơ tiền
Giây đứt rồi nối lại sao liền
Cầu Trời Phật lời nguyền in trí
Tiền tấn chi hậu tùng như ý
Lòng vọng cầu minh lý tri tân
Dục kỳ mưu thọ khổ kỳ thân
Dục kỳ trí tri tân tri cựu
Tiền thất quốc hà vi quốc hựu
Chỉ vi thù yểm cựu nghinh tân
Thậm oán tai nhơn nghĩa vô phân
Vi nhân đạo tri tân vấn cựu
Lộ vô hành thiểu nhơn khứ tựu
Hiểm nguy nan vấn cựu tri tân
Da điểm mồi tử giả huờn dân
Mồ côi chủ ẩn thân nan biện
Lòng vọng các tổ đường ứng hiện
Hiếu tâm tang bất biện tường tang
Từ Cao-hoàng dĩ hạ vi ban
Tri mỹ đại chế tang bất ý
Văn-Công chế phi tình phi lý
Thọ Mai nôm bất ý bất minh
Chẳng phải chê thất sử ngũ kinh
Bất tri lý âm binh bất chứng
Sách nào cũng ngôn từ giáo huấn
Thâm diệu tâm Thánh chứng Phật tường
Tại nơi lòng rước khách đưa đường
Tiền bất chánh hậu tường bất luật
Sách thời dạy vi nhơn trung trực
Hiếu chí thiên trung trực chí tâm
Sao chẳng lo kế hiểm mưu thâm
Nhơn thượng trí minh tâm chê dở
Ngùi ngùi nghĩ phận mình mắc cở
Thiểu văn tài mình dở khoe hay
Như mực tàu nẻ thẳng vạy bay
Đứt từ khúc dể nay sau khổ
Ai cũng nhờ quốc vương thủy thổ
Nghỉ làm sao kim cổ ở đâu
Người ở đời tri mới nghiệm lâu
Biết chút đỉnh biết đâu cho đủ
Con có cha nhà thời có chủ
Không phải mình một lủ quân hoang
Mà đem lòng đem dạ dọc ngang
Mà mong phá chùa tan miểu nát
Mà mong hại muôn dân xao xác
Mà đem lòng tờ trát bẩm tâu
Nghĩ cho người no ấm nhờ đâu
Xét cạn lẻ con trâu hơn đó
Người sung sướng khỏi lo việc khó
Ăn thời có việc ó thời không
Ăn cành hông nói phách nhiều công
Thấy người lành lòng mong thù oán
Miệng nói ơn ơn ngày ơn tháng
Thấy nổi người ngao ngán cho người
Giàu tiếc của Trời Phật tiếc người
Thấy nỗi thế quên cười nhớ khóc
Nhớ dấu tích Tiên sanh quỉ cốc
Phải tạm dùng dị bốc tiên tri
Người làm lành nhiều nổi ngu si
Nhiều ngu dại nhiều tri sự thế
Thơm hoa ca sớm nhà bán ế
Gánh ra đường chờ xế người mua
Việc bán buôn lời nói bải bua
Lời hằng nói bán thua mua đặng
Nói vổ diêu ế chiều gánh nặng
Bán rẻ rề lạt mặn nhẹ vai
Kẻ bán chiều người lại bán mai
Tôi gánh lại bán hai mối chỉ
Tàu nhiều người gẫm không làm đỉ
Nam thiểu nhơn làm đỉ thậm đa
Hỏi quan trên cùng lịnh đức cha
Ai cai trị sanh ra việc đó
Người nói phải tà hung mắt ngó
Người nói tà quỉ ó người tan
Trách ai răn lẻ thứ dọc ngang
Đồng các nước dạ toan hảm hiếp
Cho nên mới sanh đời lộn kiếp
Trị nước Nam hảm hiếp người nam
Trời ngài cho cử chúc quan tham
Phật ngài xử tiệc giam cựu quốc
Tiền Tàu mang kinh thơ phế thất
Phật xử người tuyệt quốc tùng ban
Qua nước Nam lấn lướt dọc ngang
Việc Nam-Việt cư an trả quả
Hai nước ăn trầu thân giày dả
Miệng tanh hôi cho thỏa lòng Nam
Cho biết Trời trả quả lòng tham
Tiền dục lợi hậu cam sự khổ
Tiền bất hạnh Nhan-Hồi nước lổ
Hậu Thần-đồng nước trổ hai sao
Tiền mê ăn mê ngủ chiêm bao
Hậu trí thức xem sao điểm nguyệt
Noi tiền tích nói thời nói thiệt
Người làm ăn lo việc làm ăn
Xem trong Trời sao mọc lăng xăng
Mọc thưa thớt có căn không loạn
Nhơn nhựt thân hửu tinh chiếu mạng
Mọc đâu nằm đó chẳng loạn đi
Ngày vặc vặc đêm tỏ chẳng ly
Phân nhựt nguyệt phải đi chí lý
Bấy lâu thể như cờ nước bí
Nay Phật Trời khai lý quang minh
Hậu khán tường hết sạch hết kinh
Tồn nhứt bổn minh tâm chí lý
Khá lập trí minh tâm nhứt ý
Để hậu lai thiết lý minh tình
Khổ nổi tâm cũng khổ nổi hình
Đường vinh nhục việc mình mình biết
Nói mừng giận ghét thương chí thiết
Ai nhiếc mình mình nhiếc người ta
Tích hờn lòng Phật dạy thốt ra
Ai dạy mình người ta mình dạy
Buồn nhiều nổi cuồng tâm nói bậy
Ai dạy mình mình dạy người ta
Chẳng phải người cũng chẳng thốt ra
Đời còn nhửng tà ma nhiều lắm
Xôi ai ăn mà mình chịu đấm
Ham đấm nhiều mỏi nắm hai tay
Quần còn lưng gả đó thiệt may
Sợ để lổ lấy tay mà bụm
Càng thấy khổ càng ngày túm rụm
Tây vìa Tây người khỗ bụm khu
Chớ bấy lâu phật dạy ai tu
Nay quên Phật dơ khu chó liếm
Thiệt thà sợ mấy người đàng điếm
Thiệt thà mà khỏi chó liếm khu
Chốn non bồng may đặng ngao du
Nơi sơn lảnh chí tu đắt quả
Nay nhửng còn trăm đàng đôi ngả
Biết làm sao thông thả con Trời
Chớ lên non mua bán cái lời
Đừng xuống thấp khi Trời đối sải
Lòng Trời Phật thiên kim vạn tải
Người làm sao cho phải thời làm
Tu làm sao cho có tiếng đàm
Ở làm sao ăn làm cổ tự
Thấy nhiều nổi thế gian chi sự
Cũng nhiều người mạo tự xưng thông
Nước một ao nửa đục nửa trong
Chùa ba cửa đóng song hai cửa
Vận bất tề ví muôn xe lửa
Người làm ơn xúm lại chửa dùm
Có đâu người làm việc tung bùng
Lửa đương cháy thêm dùm lửa nửa
Bụng không nghén dạ mang như chửa
Người ít lời giận sửa thêm dài
Phải có tài ra mặt có tài
Tài tranh thực hại hoài thiên hạ
Chết không chết sống mà gây họa
Khôn thời khôn thiên hạ kỉnh nhường
Bỏ đuôi đầu gây oán giửa đường
Ngô lâm hại mới tường trong đục
Loài nghịch bạo khó bề lánh tục
Vi nhơn nan thọ nục nan cầu
Biết no nao bớt thảm bớt sầu
Ơn cao rộng đở đầu bốn lạy
Sông nằm xuôi khúc ngay khúc vạy
Bàn bà gia đều lạy mười hai
Phải vọng cầu Phật giáng chiều mai
Chúc Thánh thọ Như-lai-bồ tát
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn