Mẩu chuyện số 74 - TỪ BI

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 41917)
Mẩu chuyện số 74 - TỪ BI

N

ăm Giáp Thân 1944, khi Đức Thầy còn tạm trú căn phố đường Nguyễn Công Trứ, một chiều nọ có một nữ tín đồ ở Phú Thuận, Châu Đốc xin vào viếng Ngài. Người tín đồ nầy có mang theo một gói được bao phong cẩn thận bên ngoài bằng giấy nhựt trình. Khi diện kiến Đức Thầy, người tín đồ ấy trịnh trọng dâng gói lên và bạch rằng:

-Bạch Thầy, Con xin phép được viếng Thầy, sau đó dâng Thầy một bộ đồ hàng Long Khánh, Tân Châu để Thầy thay đổi. Vì con thấy Thầy chỉ mặc toàn đồ trắng hay vải nhuộm dà mà thôi.

Đức Thầy tươi cười nhận tặng vật và thốt lời cám ơn. Đồng thời Ngài bảo một nữ tín đồ trong nhà cất đi, nhưng dặn đừng mở gói.

Sau đó ba ngày, có một nam tín đồ giã từ, Ngài bảo người tín đồ ở trong nhà lấy gói quần áo hôm nọ ra, rồi tự tay đưa biếu cho người nam tín đồ ấy. Người nữ tín đồ lộ vẻ ngạc nhiên có ẩn sự tiếc rẽ bộ đồ nên bạch rằng:

-Bạch Thầy, bộ đồ mới của chị Hai dâng cho Thầy mà chưa mặc lần nào sao Thầy cho ông Ba?

Đức Thầy nghiêm trang đáp:

-Cô biết bộ đồ hàng nầy đã làm hết bao nhiêu con tằm không?

Rồi Ngài trầm ngâm suy nghĩ!

Thuật theo Khổng Tước Nguyên.

PHẦN NHẬN XÉT:

Ai đã đọc hết sấm thi và tìm hiểu kỹ nhiều mẩu chuyện bên Thầy, phải đều nhận nơi lòng từ vô hạn của Ngài đối với chúng sanh. Câu chuyện nầy cũng như nhiều câu chuyện khác.

Thật vậy, bởi tam giáo đều chủ trương tế nhân lợi vật. Qua câu: “Nhứt thiết chúng sanh giai hữu Phật tánh” của nhà Phật cũng đủ cho ta biết giữa ta và các loài vật dù lớn nhỏ cũng đều có bản tính Phật đồng nhau. Thế thì mỗi chúng hữu tình cũng đều tiến hóa đến quả vị Phật, Tiên, nên khi giết hại chúng tức là ta làm mất đi hạt giống từ bi và vay nợ mạng với loài sinh vật. Theo luật Nhân Quả thì sát sanh phải đền mạng mà giới răn của nhà Phật tội sát sanh đứng ở hàng đầu. Đức Giáo Chủ là một bậc đại giác đại từ nên lúc nào cũng ban vui cứu khổ cho chúng sanh nên Ngài đã từng phán dạy:

Hãy vì chúng sanh còn lao lý,

Nguyện uống cho đời chén thuốc cay.

Ở một đoạn khác Ngài dạy:

-Sinh vật cũng có linh hồn, cũng có thân xác, cũng biết tìm lẽ sống như nhơn loại vậy. Thế nên hãy tha thứ cho chúng, hãy dung dưỡng chúng.

(Bài Luận Về Tam Nghiệp, Sát sanh)

Tóm lại, bởi thể hiện từ bi nên Ngài dùng bộ đồ đắc giá đó điển hình thí dụ để cho tín đồ biết người tu không nên trang sức những loại hàng đắt giá làm mất đức kiệm, trong khi xã hội nầy còn biết bao kẻ rách rưới cơ hàn. Nhứt là trong bộ đồ đó, người ta dệt bằng chỉ tơ mà tơ là do biết bao nhiêu nghìn triệu con tằm đã móc ruột làm tơ và phải chết. Thế nên lời phán dạy đầy từ bi nhơn ái phát ra từ kim khẩu của Ngài: “Cô biết bộ đồ hàng nầy đã làm chết bao nhiêu con tằm không?” Đây là ngọc ngữ đáng cho ta ghi khắc để học hành đức độ cao cả mà “Dĩ đức hiếu sinh” tương lai sẽ được hưởng quả trọn lành và an lạc.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn