Mẩu chuyện số 71 - LÀM Y THEO GIÁO LÝ

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 45391)
Mẩu chuyện số 71 - LÀM Y THEO GIÁO LÝ

N

ăm Ất Dậu 1945 Đức Thầy ngụ tại đường Miche, Sài Gòn, lúc ấy có đông anh em tín đồ ở Miền Tây đi lên thăm Đức Thầy, được Đức Thầy cầm ở lại chơi vài hôm. Anh em này quá mừng, đồng bàn với nhau: Chẳng mấy khi mình gần gũi Đức Thầy, mình rình coi Đức Thầy cúng lạy theo nghi thức thế nào để về mình làm theo cho đúng.

Chiều hôm ấy, khi Đức Thầy cúng lạy xong, Đức Thầy kêu anh em lại nói rằng:

-Bà con ra đây coi tôi cúng lạy, đặng về cúng lạy cho trúng để thành Phật, phải không? Còn những người khác không thấy tôi cúng lạy mà tu hành chơn chánh rồi không được đắc đạo hay sao?

Khi mọi người nghe Đức Thầy rầy, nói trúng tâm ý của mình, anh em này hết sức sợ, van xin Đức Thầy tha lỗi.

Qua hôm sau Đức Thầy cúng lạy, anh em cũng liếc xem như bữa trước. Đức Thầy cúng xong kêu anh em lại cho Thầy bảo. Mấy anh em lén xem lúc nãy lo sợ nét mặt tái mét, cúm rúm đến bên Thầy khoanh tay chờ nghe phán dạy. Đức Thầy đốt hương phát cho mỗi người một cây. Đức Thầy nói:

Thôi, bà con muốn làm y theo tôi, đứng xếp hàng đây, coi tôi làm sao thì làm y như vậy. Tôi nguyện sao thì cũng nguyện y như vậy.

Dặn xong, Đức Thầy cầm hương xá ba xá, kế Đức Thầy quì xuống chấp tay lên trán. Anh em cũng xá và quì theo. Đức Thầy đọc lớn tiếng: “Đạo gốc bởi lòng thành tín hiệp”.

Lúc bấy giờ anh em đồng đạo ngơ ngác, nhìn qua lại với nhau, làm thinh không đọc theo. Đức Thầy xoay lại dòm anh em đang quì, Thầy hỏi “Sao bà con không đọc theo tôi?” Anh em đồng đạo nghe Đức Thầy hỏi, sợ Thầy rầy, liền đọc theo một rặp “Đạo gốc bởi lòng thành tín hiệp”. Đức Thầy mĩm cười đứng lên nhìn anh em hỏi:

-Bà con biết tôi đọc bài gì không?

Các anh em đồng đạo thưa:

-Bạch Thầy, chúng con không biết.

Đức Thầy nói tiếp:

-Ủa, không biết sao đọc theo? Tôi đọc bài nguyện bên đạo Cao Đài mà bà con cũng đọc theo. Như vậy đâu có làm y theo tôi đâu?

Anh em nghe Đức Thầy rầy, sợ quá, liền thưa:

-Bạch Thầy, Thầy dạy chúng con Thầy làm sao thì làm y như vậy, nên chúng con không dám cải.

Với nét mặt nghiêm nghị, Đức Thầy nói:

-Tôi bảo làm y là làm y theo giáo lý của tôi dạy, chớ nào bảo làm theo tôi. Nếu Đức Phật Thch Ca hiện xuống bảo các người làm sai chân lý, các người có làm không?

Anh em đồng thưa:

-Bạch Thầy, không.

Đức Thầy dịu giọng:

-Ừ, vậy đó. Nếu sau nầy có ai giống tôi và xưng là tôi bảo bà con làm gì, bà con cũng đừng vội tin, hãy xét kỹ lại lời nói ấy có đúng theo chơn lý hay không, được như vậy mới gọi là làm y, và không bị gọi là mê tín.

(Thuật theo lời ông Lê văn Phú tự Tho)

PHẦN NHẬN XÉT:

Suốt thời gian hoằng Đạo, Đức Giáo Chủ đã tay bút sắt, tay gậy kim cang dìu nhơn loại lên đường thoát khổ. Ngài tiên tri là mình sẽ xa cách tín đồ một thời gian khá dài, thời gian đó, nếu ai không bền chí kiên trinh, dễ tin thiếu trí, chắc phải bị lầm lạc nẽo tà, hoặc lợi danh cám dỗ. Còn tín đồ nào sáng suốt hành y theo giáo lý của Ngài, thì dù có xa cách nghìn dặm cũng vẫn ngoan đạo tiến tu. Trái lại, người có tâm mà thiếu trí thì lúc nào cũng muốn trực kiến với Thầy để lãnh giáo, bởi quá tôn kính Thầy, mà không đủ trí tín, nên cứ nhắm mắt làm càn, thì dù có sống bên cạnh Thầy cũng vẫn làm sai tôn chỉ, và khi Đức Thầy xa vắng có ai xưng Thầy trở lại thì họ sẽ tin theo.

Thế nên muốn ý thức cho tín đồ nương theo giáo lý của Ngài, vì đó là chơn lý, mà chơn thì không bao giờ bị hoại diệt. Nếu không bám sát chơn lý mà chỉ nương vào hình tướng và sự linh ứng, hoặc đi tìm Thầy Tổ qua hình thức bên ngoài thì dễ bị rơi vào tà đạo.

Xưa có ông trưởng giả rất keo kiết, bình sanh ông không hề bố thí cho ai. Một hôm Đức Phật hiện đến, với thân 32 tướng tốt, rất trang nghiêm. Khi diện kiến Đức Phật ông sanh tâm kính mộ, liền tiếp rước Đức Ngài vào Pháp tòa và thỉnh Pháp. Đức Phật dạy: “Ông nên phát tâm làm 5 đại bố thí được không?”. Ông Trưởng giả liền bạch: “Bạch Đức Thế Tôn, đối với con một tiểu bố thí cũng không làm được, huống gì là 5 đại bố thí. Đức Phật bảo: “Ta không bảo ông đem của tiền bố thí mà bảo ông nên giữ 5 giới cấm. Đó là ngũ đại bố thí”. Trưởng giả bạch: Bạch Ngài, năm đại bố thí ấy như thế nào, và lợi ít ra sao? Đức Phật bảo: Một là không sát sanh, vì sát sanh là vay nợ mạng, bởi cướp mạng sống của loài vật nên làm mất đi hột giống từ bi, tương lai phải đầu sanh mà đền mạng, đền ác quả.

Tiếp theo đó, Phật thuyết luôn cả giới trộm cắp, tà dâm, ẩm tửu, vọng ngữ. Đức Phật giải thích từng giới và nói rõ tai hại của người phạm giới, lợi ích của người giữ giới. . .vv. Trưởng giả nghe xong rất vui mừng, xin phát tâm giữ 5 điều giới cấm.

Ít hôm sau Ma Vương hóa hiện ra Phật, hiện đến nhà trưởng giả. Trưởng giả mừng rỡ ra nghinh tiếp. Ma vương giả Phật nói: Hôm trước ta bảo ông giữ giới, đó là huyền pháp vậy thôi; nay mới là chánh pháp, tức là ông nên phá giới làm ngược lại với lời nói của ta ngày trước. Trưởng giả suy nghĩ: Lời nói hôm nay là tà thuyết, ta không thể nghe theo. Ma vương mấy phen lung lạc. Trưởng giả khăng khắng một lòng, quyết gìn giới cấm không chịu xả bỏ. Thấy không thể thuyết phục được, Ma vương liền hiện lại nguyên hình và ca ngợi trí tín của vị trưởng giả, tuy mới phát tâm mà rất sáng suốt vậy.

Chúng ta hôm nay cũng thế, tuy Thầy Tổ đã vắng bóng nhưng kho tàng bảo pháp vẫn còn đây, ta cứ nương theo đó mà trì hành, không nên vội vã tìm Thầy, mà phải cố gắng làm y theo lời thánh huấn của Ngài, chắc sẽ được Ngài tìm ta mà ban thưởng ở tương lai, như câu: Làm theo lời chỉ ngày rày gặp ta!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn