Mẩu chuyện số 47 - LÒNG THÀNH CẢM ỨNG

23 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 41227)
Mẩu chuyện số 47 - LÒNG THÀNH CẢM ỨNG

ng Lê văn Phán và ông Phạm văn Rạng là tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo, ngụ tại xã Kiến An, Chợ Mới, An giang đến thăm Đức Thầy ở Bạc Liêu, vào khoàng tháng 6 năm Tân Tỵ (1941).

Khi đến nơi, cửa ngõ nhà ông Ký Giỏi đã đóng kín. Thấy vậy, hai ông đứng ngoài chờ đợi. Giây lát cô Ký trong nhà bước ra, thấy hai ông cô vui vẻ:

-Chào hai cậu, hai cậu đến đây thăm Thầy? Tốt lắm, song độ nầy Thầy cấm vì lính kín dòm vô theo dõi gây sự khó khăn cho anh em đồng đạo, mong hai cậu thông cảm cho.

Tuy không vào thăm Thầy được, nhưng hai ông vẫn nuôi hy vọng sẽ gặp mặt Thầy, dầu chỉ là gặp mặt. Đêm đến, hôm đó rạp hát ngang cửa nhà ông Ký Giỏi có hát xướng. Người đi xem qua lại xôn xao, nên hai ông lẫn trong số người đó đi qua đi lại mà mắt luôn dòm vào nhà ông Ký Giỏi, lòng vẫn nuôi hy vọng gặp được Đức Thầy. Mỗi bước đi của hai ông là mỗi tiếng niệm Phật, mỗi nhịp thở của hai ông là mỗi lời van vái sao cho thấy được mặt Thầy.

Chặp sau bỗng cánh cửa nhà ông Ký hé mở, Đức Thầy từ trong nhà đi ra, Ngài vói tay lên vặn công tắc điện. Một tiếng cắc khô khan, chiếc đèn bật sáng. Ngài đi qua đi lại trước hành lang ba hiệp, mắt nhìn ra ngõ, rồi sau đó Thầy đưa tay khóa công tắc đèn. Bóng đêm mờ mờ lại về, lúc bấy giờ ở ngoài hai ông lòng chi xiết nỗi hân hoan khi Đức Thầy đã đáp ứng đúng nguyện vọng của mình mong muốn, chỉ thấy mặt Thầy thôi cũng đủ rồi.

Lời hai ông to nhỏ với nhau từ cửa miệng qua tâm tư cởi mở vui mừng.

Viết theo lời ông Lê văn Phán.

PHẦN NHẬN XÉT:

Dở trang Phật sử, ta thấy Chư Tổ, Chư Sư trong khi giáo hóa quần sanh đều tùy duyên hóa độ, các ngài đều cảm thông nguyện vọng chí thành của mỗi chúng sanh mà ứng hiện, hoặc dùng lời nói, hoặc một cái nhìn, hoặc một hành động v..v.. . nhứt nhứt đều đáp ứng những gì thế nhơn mong muốn trong phạm vi chơn chánh

Xuyên qua chuuyện bên Thầy nêu trên, hẳn chúng ta đã thấy nơi Thầy một Tha Tâm Thông của vị Hoạt Phật. Mặc dù chuyện vái thì thầm của người bổn đạo, song đã cảm nhận đến mối từ tâm của Ngài. Cho nên dù hiện giờ Thầy còn ở tha phương, nhưng nếu với lòng thành tin tưởng với số mạng độ đời của Ngài, thì Ngài tất cũng sẽ đến với ta:

Tuy là hữu ảnh vô hình,

Chớ dân lòng tưởng sân trình đáo lai.

(Từ Giã Bổn Đạo Khắp Nơi)

Có hiểu như vầy, trên đường hành đạo của chúng ta, dầu cho phải chịu ngàn cay đắng, phải trải qua bao khổ khó gian truân, bao sự thử thách lọc lừa cũng không thể lung lay tâm trí, và khi chọn đạo làm hướng Bắc của địa bàn, chúng ta sẽ đạt đến chỗ thành công.

Có thế mới được:

Nấc thang vinh hạnh Thầy riêng cho mình.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn