Phụ-Lục: Khuyến thế

27 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 26023)
Phụ-Lục: Khuyến thế

 

Cảnh đã khổ chưa buồn tránh khổ,

Kẻ còn mê lại cố thêm mê.

Hạ-Nguơn lắm việc gớm ghê,

Sao chưa tu tỉnh quay về Thượng-Nguơn.

Ta cũng từng để chơn nhiều chốn,

Từ thị-thành cho đến thôn quê:

Thấy dân lòng bắt ủ-ê,

Rượu chè phung-phí, me đề tứ tung.

Trai lẫn gái toàn dùng khách sáo,

Trẻ cùng già đầy lối ngổ-ngang:

Bảo sao chẳng cuộc khốn nàn,

Nhân gây bất chánh, quả mang không lành.

Tách ích-kỷ thường-sanh tham-nhũng,

Khiến gieo mầm kinh-khủng chiến chinh.

Từ trong hổn loạn gia-đình,

Chí ngoài xã hội rồi kình lân bang.

Nếu làm kẻ chịu tang chịu tóc,

Thì lại mình phải gốc phải gai.

Xét lòng kìa hỡi bớ ai!

Sớm chừa bạo ngược miệt-mài hiền-lương.

Gieo thiện-cảm quê hương xứ-xở,

Kết tình thương già trẻ khắp nơi,

Cứu nhau chóng thoát hoạn đời;

Độ nhau sớm được hưởng thời Thuấn Nghiêu.

Chữ bá-ái nâng niu sửa dạ,

Lẽ công bằng chạm vá nơi lòng.

Phật thừa như chẳng làm xong,

Cũng nên vẹn giữ cho trong đạo người.

Làm hiền-đức tốt tươi đáng mấy,

Thói hung hăng xấu-xí dường bao!

Sống gây sâu mọt đồng bào,

Thác làm quỉ quái chỗ nào gọi vinh.

Quả đất sắp rung-rinh lay-lắc,

Nhơn gian chờ say giấc Nam-Kha.

Tang thương muôn triệu ức nhà,

Phước hồng chữ ết (S) phù sa chói ngời.

Ai hữu chí sống đời Thượng-cổ,

Kẻ vô tình thác buổi Hạ-Nguơn.

Giặc này còn mãi dần-lân,

Tới khi tung nổ khắp trần mới thôi.

Tai họa ấy chỉ Trời cứu khỏi,

Khổ đau kia có Phật độ qua.

Tỉnh hồn hỡi bớ bá gia!

 THANH-SĨ

(Kiểm toàn bộ cuốn sách ngày 19-9-2010)


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn