Giảng Năm Ông Và Mười Sầu

08 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 14089)
Giảng Năm Ông Và Mười Sầu

 

 Nhơn khi bì thuở thừa nhàn

Phật đà ngự chốn cung ly vân đài

 Thấy trong thời vận hạ ngươn

Nhơn dân mắc nạn đói phiên khốn nàn

 Mới dạy Năm Ông rõ ràng

Kíp xuống hạ giái bảo truyền dân hay

 Đến năm Tuất Hợi khiến vì

Trời xuôi ách nạn khốn thay muôn phần

 Cám thương thiên hạ phân vân

Khá toan niệm Phật ân cần lo an

 Bao nhiêu thói dữ đừng màng

Đêm ngày niệm Phật kỉnh thờ Năm Ông

 Nam mô Chí Công Quan Âm

Niệm thì tiêu diệt cổ kim tai trừ

 Nam mô Đường Công Chơn Như

Vạn bịnh tiêu trừ đau đớn chẳng âu

 Nam mô Bắc Phương Hóa Công

Xuống bảo thiên hạ tùy tùng Phật Kinh

 Nam mô Lãng Công Tây Xuyên

Răn trong thiên hạ khá trừ độc hung

 Nam mô Bửu Công Phật Vương

Niệm thời đặng thoát tai ươn ngày rày

 Khá trừ thói dữ gian tham

Thành tâm trai gái phượng thờ Năm Ông

 Sửa nơi thanh tịnh nghiêm trang

Hương hoa trà quả kỉnh tin đêm ngày

 Cờ đen vải vàng khá may

Cắm ngay giữa cửa khuyên trai đừng lầm

 Hương hoa cúng vườn ngày rằm

Quỉ vương làm hội ắt lâm chẳng lành

 Khá tua tính kỉnh chí thành

Trên đầu đã có cao xanh hộ trì

 Dạy trong nam nữ kỉnh vì

Sanh nhằm đời loạn thấy nghe giữ mình

 Sống xa thác đã thấy gần

Địa Phủ thiên thần mãnh hổ can qua

 Người thác vô số hằng hà

Đều khô xương cốt vải ra đầy đường

 Bốn phương vườn ruộng bỏ hoang

Chờ trăm dặm đường chẳng người vãng lai

 Hồn phiêu phách lạc Huỳnh đài

Thân làm cốt nát không ai phong mồ

 Mịt mù sơn thủy tiêu khô

Vườn hoang bỏ hết vợ chồng phiêu lưu

 Vạn gia bất kiến nhứt ngưu

Trâu bò lại hết người ta chẳng còn

 Đến khi Tuất Hợi một khi

Độc trùng ác thú loạn ly chẳng còn

 Vô thường tổn hại người ta

Trong kinh Phật dạy chẳng là phải chơi.

 Xem đời mãn thế hết đời

Thấy trong thiên hạ nơi nơi đành rành

 Phải toan cải dữ làm lành

Tu nhơn tích đức Phật dành số cho

 Dầu ai giàu có ấm no

Cũng đừng khá nói so đo của tiền

 Chớ đừng hờn giận vui phiền

Tay không phủi sạch của tiền còn chi

 Vận trời đã khiến gian nguy

Đờn bà sanh sự ra làm giặc binh

 Chị em ở chẳng thuận tình

Gây nên việc loạn chẳng vì đến ai

 Có phước một người cùng hai

Ai mà tích đức khỏi tai khổ nầy

 Khuyên trong tín nữ bằng nay

Tụng trong kinh Phật ngày rày mà nghe

 Tả nên một bổn ngày rày

Thời trời thêm phước đức nay cho mình

 Dầu ai biết đặng sử kinh

Toàn gia cộng hưởng khương ninh thọ trường

 Làm người tu đức thì hơn

Phật Trời cũng chứng lòng người thiện tâm

 Giữ lòng thường niệm Quan Âm

Dầu ai ác vật loạn tâm cũng vì

 Tí, Sửu, Dần, Mẹo một khi

Đế Vương thôi mới tức vì ngôi cho

 Từ Tần chí Hớn binh đao

Can qua gác dẹp âu ca thái bình

 Kỉnh niệm Quan Âm chí minh

Chúng sanh cũng đặng sửa mình bình an

 Thối nguyện thấu đến Ngọc Hoàng

Thương yêu mới đặng cư nhàn âu ca

 Phong điều Võ Thuận gần xa

Dân an quốc thới thạnh hòa đôi nơi

 Thánh minh Phật Vương ra đời

Một tay vững đặt gây đền quốc gia

 Muôn dân thiên hạ âu ca

Vui mừng già trẻ người ta no lành

 Gạo thời ba đồng một cân

Thịt cá vô số miếng ăn ê hề

 Đành rành truyền để trong kinh

Lòng trừ độc dữ sửa mình cho mau

 Thiện nam tín nữ khó, giàu

Nghe kinh Phật dạy cho mau làm lành

 Năm Ông phò hộ chúng sanh

Khá toan niệm Phật làm lành bình an

 Pháp Phật truyền dạy mỗi đường

Phải truyền cho đủ bốn phương xa gần

 Chớ đừng tham phú phụ bần

Giàu sang lại trọng khổ gần nỡ vong

 Trong kinh Phật dạy ân cần

Khuyên trong già trẻ mười phần tu nhơn

 Thế gian nay mắc tánh sân

Kinh văn giải phế, quá hơn nhiều người

 Ai mà chẳng tưởng Phật Trời

Lòng còn nghi hoặc ắt là chẳng nên

 Tu lòng nhơn đức dầy dầy

Trời thời y số Phật dành tuổi cho

 Ai ai chẳng nghĩ sự đời

Từ năm Ngọ, Mùi, Thân, Dậu đến nay

 Nhơn dân đồ khổ lắm thay

Sao chẳng biết nghĩ lại hay tranh giành

 Làm người chẳng khỏi gian manh

Giữ lời Phật dạy làm lành an thân

 Thể kinh Phật gặp muôn phần

Bảo trong thiên hạ ân cần nhớ chăng

 Phật Trời truyền dạy khăng khăng

Xem xét kinh ấy cho hay giữ mình

 Năm Ngọ cho đến Mùi, Thân

Qua năm Tuất Hợi nhơn dân khốn nàn

 Nhưng từ binh cả dấy loàn

Già trẻ phiêu lạc muôn ngàn khắp nơi

 Lên nguồn xuống biển thương thay

Dầu ai tích đức có ngày gặp nhau

 Còn nhiều ôn dịch binh đao

Vợ chồng tan nát ly nhau muôn phần

 Của đâu đam cúng quỉ thần

Người ta đói rách muôn ngàn khá thương

 Xưa truyền có kinh Long Vương

Rõ ràng lời để mỗi phương rành rành

 Gặp năm hải yến hà thanh

Xem xét kinh ấy có hành Long Vương

 Tháng chín giữa ngày mùng ba

Chư thần giáng hạ gần xa chẳng lành

 Nhưng là quỉ mỵ tà tinh

Dặn cho lê thứ giữ mình kẻo oan

 Đến khi trong chốn lâm san

Hổ lang ác thú tai nàn chẳng qua

 Khuyên hết nam nữ trẻ già

Trong kinh Phật dạy giữ mà thiện tâm

 Khuyên hết mấy kẻ tu hành

Truyền để giữ mình kẻo mắc nạn tai

 Truyền đặng một người cùng hai

Toàn gia khỏi nạn chư tai khỏi mình

 Nhơn dân dầu đặng bình an

Thời Trời nỡ khiến tà tinh làm gì

 Tháng giêng ắt có gian nguy

Thiệt có điềm ấy vậy thời khó âu

 Dầu mà bịnh hoạn ốm đau

Lấy phù ngũ Phật cho mau độ mình

 Huỳnh chỉ châu phê mới lành

Nam tả nữ hữu để dành hộ thân

 Trước cúng Trời Phật quỉ thần

Sau kỉnh ôn dịch khao binh mỗi đường

 Thời mình mạnh khỏe thọ trường

Khá toan kỉnh Phật niệm kinh làm lành

 Dầu ai làm phước hữu tình

Khỏi chương nạn ấy giữ mình mới hay

 Giữ lòng niệm Phật ăn chay

Ngàn năm đặng hưởng lẽ nay thọ trường

 Đến năm thiên hạ thái bường

Vàng vòng một lượng mãi tiền một quan

 Lúa gạo vô số khắp ngàn

Ba tiền một giạ rõ ràng bảo cho

 Dầu ai nghèo khó chớ lo

Tu nhơn tích đức Phật cho duyên nhiều

 Tin lòng niệm Phật kỉnh Trời

Đặng nhờ phước đức Phật Trời chứng minh

 Dầu ai xem thấy Phật kinh

Chẳng tin nghèo khổ vô biên luân hồi

 Ốm đau đói khát đòi nơi

Liệt giường liệt chiếu chẳng rời bịnh căn

 Chẳng hay tích đức thiện nhơn

Cho nên phải chịu hồng trần lụy thân

 Để cho trầm nịch bần thần

Phật Trời đã dạy mấy lần bỏ qua

 Ngày nào cho khỏi gian nan

Ốm đau loạn lạc tân toan chịu sầu.

 


 Một sầu cho đến mười sầu

Thời trời vận chuyển chẳng an những là

 Hai sầu binh giáp can qua

Đạo tặc đói khát thây thi thôi tàn

 Ba sầu lửa cháy khắp ngàn

Vợ chồng ly biệt đều thời mang tai

 Bốn sầu nhà chẳng có ai

Anh em phiêu lạc ai hoài kêu la

 Năm sầu chẳng thấy mẹ cha

Biết còn hay mất những là khó âu

 Sáu sầu thương hết bò trâu

Tốn hao súc vật biết âu lẽ nào

 Bảy sầu nắng lửa mưa dầu

Cỏ cây nhơn vật khó âu muôn phần

 Tám sầu thiên hạ nhơn dân

Ở chi ác đức sông trần mê man

 Chín sầu ruộng nương bỏ hoang

Không ai cày cấy bốn phang cơ hàn

 Mười sầu khổ hại nhơn gian

Nước lụt dẫy núi xương tan thịt trầm

 Quả chưng không tin Quan Âm

Cho nên mình chịu nổi chìm thây thi

 Thiệt rày sống một thác mười

Người ta đói khát bởi trời khiến xui

 Âm dương máy đã nhặt xây

Đông tây nam bắc thác rày mỗi nơi

 Phải toàn làm phước thấu Trời

Biết đạo làm người phước trời mới dung

 Có thân thì phải lo thân

Nhơn từ đức hạnh kỉnh tin hiền lành

 Phượng thờ trong sạch tính thành

Cải dữ làm lành Trời Phật mới tha

 Bây giờ đại biểu toàn gia

Bao nhiêu niệm Phật Quan Âm cứu nàn

 Kẻo mà thiên hạ muôn vàn

Cha con chồng vợ gian nan mấy vòng

 Cho nên Phật thấy động lòng

Làm kinh ấy để răn trong đời nầy

 Bao nhiêu chúng sanh đặng hay

Nghe trong kinh ấy giữ nay thân mình

 Dầu ai tỏ đặng sử kinh

Chẳng chép mà đọc kẻo tình ngổ ngang

 Dầu ai tụng đặng ba ngàn

Mỗi đêm mỗi tụng đèn nhang cho liền

 Một lòng trai giới kỉnh thành

Phật Trời cũng chứng khỏi rày trần ai

 Thấy kinh mà chẳng đoái hoài

Đến chừng lúc thác chớ hề kêu oan

 Phật dạy chẳng phải là phàm

Phụng lịnh Ngọc Hoàng thỉnh sổ cứu dân

 Dầu ai kinh sử mười phần

Biên đặng mười lần Trời Phật chứng cho

 Ai mà thấy chẳng biết lo

Phật Trời đâu chứng để cho cốt tàn

 Chẳng sống mà ở dương gian

Thác về âm phủ kêu oan nỗi gì

 Khuyên trong phàm tục một khi

Xem kinh để gẫm chớ nghi việc đời

 Trẻ già chưa được thảnh thơi

Hạ ngươn nên nỗi thoát lây nhiều người

 Noi theo thời trước Thuấn Nghiêu

Nhà không đóng cửa phong điều dân an

 Ai ai muốn khỏi cơ hàn

Của rơi đừng lấy giữ nhơn mà làm

 Tai nghe kinh luật cho liền

Tu nhân tích đức ắt mình từ bi

 Nam mô Thích Ca Mâu Ni

Quan Âm hiển hiện chứng tri cho mình

 Người đời ai khỏi tử sanh

Họa thời trở xuống, phước thời đặng lên

 Thảo cha ngay chúa chớ quên

Phật Trời cũng vậy lòng đừng dễ kinh

 Hạ ngươn thác hỡi thinh linh

Rắn mổ chó cắn yêu tinh báo đời

 Ly sầu khắp hết đôi nơi

Sao chẳng tưởng đời còn hởi đua tranh

 Trẻ xanh thác trước kẻ già

Vì chưng hung bạo chẳng ai lòng lành

 Trao tria lỗ miệng tu hành

Trong lòng dao cắt oán dành cho sâu

 Hết thời ba tấc thấy đâu

Người tàn của hết dễ hầu biết chi

 Niệm kinh thì lòng từ bi

Làm sao thoát đặng gian nguy nỗi đường

 Kỉnh tin Năm Ông ngũ phương

Điều lành thời giữ chớ mong thói tà

 Thập sầu kinh dễ sai ngoa

Hạ ngươn nên nỗi thoát sa muôn phần

 Từ năm Kỷ Dậu đếm lần

Nhơn dân tan nát chẳng gần bổn hương

 Đông, tây, nam, bắc bốn phương

Chúng sanh ngạ tử thảm thương nhiều người

 Niệm sầu chặng đặng một vui

Thấy trong thiên hạ nhiều người chẳng không

 Làm người chẳng kể quân thần

Phật Trời chẳng kể nghĩa thân khôn nhường

 Nên sai ngũ quỉ lục tường

Sanh ra ôn dịch theo đường chẳng không

 Đêm ngày tin tưởng Năm Ông

Họa ra đặng thoát khỏi chưng nạn nầy

 Thế gian niệm Phật cầu Trời

Năm Ông bảo hộ tri lời kinh trao.

 

 

Nam Mô Đông Phương Thánh Đế Chí Công Vương Phật

Nam Mô Tây Phương Bạch Đế Lãng Công Vương Phật

Nam Mô Nam Phương Xích Đế Bửu Công Vương Phật

Nam Mô Bắc Phương Hắc Đế Hóa Công Vương Phật

Nam Mô Trung Ương Huỳnh Đế Đường Công Vương Phật

CHUNG

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn