Kiển Tiên. Phần I

31 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 4435)
Kiển Tiên. Phần I
ĐOẠN I

Xem cảnh Tiên thường hành bình đẳng
Nhìn huê sen trổ chẳn bốn bông
Niệm Di-Đà thọ ký Quan-Công
Nhìn Tịnh độ nước non thông thã
Trào Nam chánh quyền hành hai Cả
Cảm chú Tư giày giả gian nan
Lập mấy tràng Trời khiến tiêu tan
Thời bất đạt gian nan nhiều nổi
Nay gắn sức ra oai cầm chổi
Cầu Đông phong gió thổi về Tây
Lấp cơn sầu sửa vạy làm ngay
Đường sanh tử tên bay trước mặt
Trông thơ nhạn duơn sao vắng bặt
Lưỡi không xương nhiều chuyện ngặt nghèo
Xưa Thiên-luông phò chúa qua đèo
Nay bao nở vận nghèo đèn mất
Tưởng thủy thổ lo bề gia thất
Nhìn lê dân dạ bất tùng chi
Ngùi ngùi lo nghĩa trước vận suy
Thảm thảm bấy chữ khi rằng quấy
Trước mắt ngọc dễ ai chẳng thấy
Sau lưng nhìn việc quấy về ai
Thiệt vàng mười không nhuộm chẳng phai
Mặc thế sự trối ai nông nả
Sầu tâm nội vỉ kinh vi giả
Thích minh tâm bất khả vong tình
Chớ có ai sớm tối với mình
Vọng cao rộng vô hình kiến ảnh
Mỏi mắt ngó khắp miền sơn lảnh
Sự dị đoan kiến ảnh kiến hình
Từ tam niên dân quốc để tình
Tần Hớn bảo việc mình lo liệu
Lịch Tàu tống biết đà mấy triệu
Ít ai mà lo liệu thông thơ
Qua tứ nên dân quốc vi sơ
Ngô chánh thị thiên cơ kế hậu
Người mới hết chê rằng đạo lậu
Mối đạo mầu chê cậu bất minh
Lòng buồn riêng một vỏ bàn kinh
Chẳng xét việc tinh minh nào rỏ
Đường kinh nguyệt phụ nhơn sau bỏ
Phải lo đền tất cỏ ngọn rau
Ăn trên nhành giữ ngọn bắt sâu
Thời tri đặng việc lâu việc mới
Người niệm Phật lo bề quyền cưới
Ẩn duy thân chờ tới vận hưng
Ấn thiên đình tuy nọ liền bưng
Gương trí huệ phục hưng tế mỷ
Noi bắc thuận phản ngôn nghịch nhỉ
Lời bà ghi lập Kỷ-Trần-cang
Thấy cuộc đời đa chúa đa đoan
Đồng Rạch Giá xuất sơn đều đất
Xấu thời phải dấu che đậy cất
Tốt thời khoe lập thất lập gia
Bồi hồi trong lai đáo cung nga
Đời ít kẻ xét ra đạo chánh
Hội tứ hải lập vi vây cánh
Lưởng bàn minh lưởng tánh thọ trường
Nguyễn phủ Trần hai họ cang cường
Vì nhơn đạo thọ trường vĩnh hảo
Đồng hưởng thọ trường sanh bất lão
Con thời theo hộ mẹ bảo toàn
Đồng bảy thưa biết mấy chục đàng
Đồng nam nữ nhứt tràng ăn học
Thiên sanh nhơn hà nhơn vô lộc
Phải lo bề ăn học mới nêu
Lập ba năm đều đủ dưới trên
Đồng chư quốc lập nên một cuộc
Thông minh tánh nhiều người thông thuộc
Vận Trời xuôi nhứt cuộc hưng ban
Nơi nơi đều phú túc hiển vang
Chốn chốn hưởng an ban vận đạt
Quân cộng lạc hề thần cộng lạc
Ứng hồ thiên nhi đạt hồ nhơn
Một cảnh lành hưởng đắt muôn dân
Người người phải dỉ ân ưu hậu
Đừng đem dạ Phật hiền kêu bậu
Chớ đem lòng xưng cậu xưng cô
Phải gắng lòng niệm chử nam mô
Tầm lên chốn Vi-Vô thượng thọ
Tu nhơn đạo cứu tồn hai họ
Dựng đền Nam trường thọ giàng dân
Hòn Mương khai nổi trước phải phân
Sau nhà ở muôn dân một tổng
Vở cuộc trước cửa Trời trống lỏng
Ố kỳ tăng bất khổng minh tinh
Có chữ rằng phước chí tâm linh
Phật Trời dạy tâm minh chí lý
Sao chẳng noi Thánh hiền hiệp ý
Đời loạn ly nhiều lý nhiều ca
Thương cho đời thiểu Phật đa ma
Điên tà quỉ cơm ta ta độ
Lòng tưởng Phật có người bảo hộ
Của bá gia cứu độ bá gia
Việc trước thời Tần khởi loạn ra
Sát nhơn vật người ta thậm khổ
Ăn của thổ tử huờn lại thổ
Biết thẹn mình mới biết hổ kia
Nghỉ phận mình như thể tấm bia
Thời bất đạt bia kia phải chịu
Trúng mặt gõ khắc bia đề hiệu
Trật ngoài vòng phải chịu bia rơi
Nước hụt chưn người phải lội bơi
Mưa vuốt mặt nhiều nơi lấp dạ
Từ Đại-miên lịch tàu dỉ hạ
Sao chẳng đề lập tọa mầy năm
Sao chẳng lo kế hiểm mưu thâm
Đa kinh sử loạn tâm loạn chí
Bất tùng Thánh xuất tình lập ý
Bất vọng sơ phi lý tà phân
Có chử rằng xuất trạng vi ân
Phế điều luật tà phân hạ tục
Phú giử quới thị nhơn sở dục
Tác công bình lánh tục tầm Tiên
Nhơn chánh thời lập ý trí riêng
Bất khúc tùng đảo điên tà quỉ
Tài thắng đức tiền suy hậu bỉ
Đức thắng tài tiền kỷ hậu cang
Phải lo bề vinh nhục đa đoan
Đừng múa mặt dọc ngang trúng vố
Bần giữ tiện thị nhơn sở ố
Phú giữ bần như hố như truông
Giữ việc nào cho đặng tròn vuông
Người thế tục bạc muôn rằng mạnh
Sao cho bằng giữ đường hiếu hạnh
Phải lo bề đói lạnh ngày sau
Đạo tinh minh nào có dễ đâu
Sađéc bạt ruộng sâu lập lại
Kẻ thiệt thà chớ chê rằng dại
Người khôn ngoan nghỉ lại chẳng khôn
Có chử rằng quân tử nhứt ngôn
E thế sự hết khôn tồn dại
Vàm Hồng-ngự An-giang lập lại
Đất đồng nai trở lại Láng-bả
Vở Sơn-tô ngó thấy muôn nhà
Bữu vật thực của mà vô số
Trân châu trọng thị thiền quân phố
Xưng thôn hương nhơn số năm làng
Đạt ngủ xưng nhứt tổng hiệp toàn
Thiền đô thị lập làng Thạnh-mỷ
Ngoài ngã-bác Phật Trời lập kỷ
Thuyết di ngôn lập Mỹ-trà thôn
Cỏi trung trần như ngoại càng khôn
Long – châu - tự lập thôn Hưng Thới
Phật chổ Nam – bang quyền quới
Nẻo thạnh suy lâu mới người coi
Phật Trời cho bịt mắt kiến soi
Việc có không sau coi thời biết
Đêm bát ngát vọng đông thiết thiết
Ngày buâng khuâng ăn chẳng biết bùi
Tưởng An-giang nước mắt ngậm ngùi
Nhớ Sađéc sụt sùi trong dạ
Tiếng nhơ để lâm thời tai họa
Hai tỉnh cười để dạ biết sao ?
Vận còn nghèo phải chịu lao đao
Ví như thể nước ao cá chậu
Thiên võng khôi sơ nhi bất lậu
Người ở đời lo hậu mới nên
Nhớ hiếu trung gần đặng một bên
Lòng bất chánh sợ quên hồn phách
Diện tuy cách tấm lòng nan cách
Nghỉ nổi nhà thậm trách Tạ-gia
Trách Hồ-nhung phản dạ khi ta
Lòng cũng chẳng oán tha Phiên-khấu
Cám hoàng-tử tuổi còn thơ ấn
Sá chi loài châu chấu chống xe
Việc sách đèn miệng đọc tai nghe
Không rỏ lý như ghe chở khẩm
Oán nịnh tặc thơ lai thượng bẩm
Sát tống tông thâm thẩm nhiều phen
Người làm lành mắc chữ ghét ghen
Kẻ hung bạo bạc đen hai ngả
Tủi là tủi quả lai báo quả
Ngùi ngùi thương hai ngả gian nan
Đó cũng gan đây cũng dùng gan
Đó phần ruột đây mang phần thịt
Sầu ảm đạm mây che mịt mịt
Vọng thinh không thiết tịch bất an
Trách ai làm rơi rả gia cang
Tâm phối động bất an báo oán
Đạo ố đạo lòng đây ngao ngán
Đó đem lòng kết oán gây thù
Đây tâm tù đó cũng lâm tù
Trời trả quả tù vinh tù nhục
Hàm oan ấy thương người phàm tục
Phân ly tình cốt nhục bá gia
Chử cựu thù vọng cáo ơn cha
Loài phi nghỉa nhồi da xáo thịt
Vinh mặt khỉ khua môi rằng lịch
Hạ Tây-trào hết thịt cho bây
Khó lấp cánh cho gả lên mây
Khó đào hang chôn thây xuống đất
Chùa Công-phủ ngày sau Phật cất
Có trung lang lập thất lầu chuông
Đèn Tiên linh đưa khỏi qua truông
Đi tới đó thích chuông niệm Phật
Chốn đất đồng xữ tiêu muôn vật
Cuộc Trời xuôi người Phật đem vìa
Thương bá gia cốt nhục phân lìa
Kẻ hung bạo khó vìa đất vọi
Đất láng lẩy giửa Trời tròi trọi
Núi muôn cây vọi vọi am vân
Trải đất đồng mặt các hết phân
Trình cáo thị muôn dân nghiệm nghỉ
Tiên xử kỹ hậu thời xử bỉ
Đắt kỳ minh hậu tỷ kỳ thân
Người bạc ác ghét kẻ vì ân
Kẻ vi ân ghét người bạc ác
Vậy nên mới gây đường sống thác
Chốn sông mê lòng ác khó phân
Chốn Nam-trào quân chánh nhơn ân
Phải thượng sớ hoàng ân ký biểu
Búa ly hận đẻo mòn góc liểu
Cưa oan tình cắt biểu nhánh ngô
Tràn trề tuông giọt lệ giang hồ
Đau đớn bấy cơ đồ vương tử
Ngô nguyện tùng như thử như thử
Thiên lý chử vị nhiên vị nhiên
Cuộc Trời xuôi mối nước đảo điên
Nay giả chước hòa Phiên giử đạo
Tưởng ái quốc lo đền cơm gạo
Nào hay đâu cường bạo phá ngô
Bất tính người niệm Phật nam mô
Hậu nhứt tróc hoàng-cô vấn tội
Trệ án Phật cửu niên lập hội
Xử tiền trần cai tội chư gia
Mấy lớp gian Phật cũng tra ra
Việc tội phước chư gia nói hết
Lời nói phải nhiều người cân kết
Lời nói hung nghe hết đều vừa
Tôi thiệt người nói thiếu nói thừa
Mấy người dử không vừa miệng cọp
Đất Bắc địa giăng câu đặt lợp
Ăn cá đồng không cọp ở rừng
Của thế gian ăn ớt ăn gừng
Nhiều người kẻ nói chừng hậu nhựt
Của Phật Trời ăn thời trung trực
Xét việc đời ba bực trí trung
Chẳng xét người quần vận mang cung
Sao không thẹn bực trung Đổng thị
Ăn cơm chúa dạ sanh làm ngụy
Hưởng lộc vua cải trị giấy loàn
Lập nên non cây biết mấy ngàn
Quốc dỉ dân xóm làng thành thị
Chúm chím cười đời chưa bình trị
Ngẫn ngơ thay sẽ lụy vì lòng
Đuốc huê mai cạo ké ổ ong
Bướm cửa thiền nếm bông rực rở
Người ngay thảo khó đừng than thở
Kẻ gian tà mắc cở ngày sau
Còn hai lần tiêu xuất khó âu
Gẩm cũng chẳng bao lâu việc khổ
Gái mài chí vọng cầu Tiên-Tổ
Trai rèn lòng cứu khổ niệm kinh
Cầu Phật Trời nhỏ phước tâm linh
Ngày sau đặng thông minh chi Thánh
Tôi chí dốc vọng cầu bá tánh
Phật độ người vi cánh ngày sau
Khá làm lành hiệp đạo ruộng sâu
Ngỏ gặp thuở buông câu nghỉ mát
Gia-định tường kế kỳ Gia-cát
Qua ngày sau không hát không ca
Năm bảy người ở lại nhứt gia
Vọng đức Phật Thích-Ca chí lý
Năm bảy chủ hiệp tùng nhứt ý
Phật độ người tận ý quang minh
Phật nói ra bá tánh làm thinh
Đều chữ dạ trung tinh hiệp ý
Lòng niệm Phật tri tầm vạn lý
Vọng Như-lai tùng ý trí ngôn
Xác phàm phu chớ ỷ sức khôn
Phật bất độ lộng ngôn cuồng ngử
Giỏi thứ mấy ngủ kinh truyện sử
Bất tùng Thánh đạo ngử cuồng phu
Vậy mới rằng thoại chí chơn tu
Tri tà chánh ngao du lập trí
Tố phú quí hành hồ phú quí
Nhà cơ hàn thiễu trí dụng mưu
Phụ mẩu tồn bất khả viển du
Mới rằng đắt chí tu nhơn khổ
Tu am tu bỏ tiên bỏ tổ
Tu tại gia cứu khổ cữu huyền
Tu xét hậu thì phải tri tiền
Cứu thất tổ cữu huyền như truyện
Tố bần tiện hành hồ bần tiện
Việc nghèo giàu liệu biện nương nhau
Chẳng ai giàu ba họ gọi lâu
Nghèo mấy kiếp việc sau mù mịt
Tố vi địch hành hồ vi địch
Việc ở đời mù mịt khó phân
Đạo ái đạo tỏ rạng nghĩa nhân
Chẳng xét tối khó phân trong đục
Tu thời phải chịu ngu chịu ngục
Vậy mới rằng lánh đục tâm trong
Sống tranh tài thác nắm tay không
Đời vô vị sớm trông tối mất
Nghỉ nổi vậy khó bề lập thất
Mang nổi nghèo cù bất ai mang
Lo cuộc đời không biết mấy đàng
Đêm thanh vắng dạ càng thắt thẻo
Cỏi dương gian biết thôi mấy nẻo
Đêm năm canh thắt thẻo lá gan
Biết chừng nào chúa trị tôi an
Thoát vủ lý dân sang quốc thạnh
Khôn thứ mấy sắc tài đạo hạnh
Hạ Nam-trào đói lạnh tới đây
Mình độ mình lo trước mới bay
Đất sau thấy nhiều cây ít cỏ
Lần nẻo tắt nương theo dầu thỏ
Bước khỏi giòng ngọn cỏ mới ngoan
Lập hề thân cầu đạo mới an
Sau ngó thấy tan hoang đồng lớn
Chốn biển bạc lập sơ tân Hớn
Chử phá điền quan lớn đáo sơn
Có chử rằng thiên tứ kỳ duơn
Chí vận khí vi ân thiên địa
Quang minh tánh thăng thiên nhập địa
Đất đồng nai thị Rịa ký tình
Chẳng còn chi vật củ trong mình
Áo Tiên mặc thỏa tình đăng quả
Nhượm màu thoàn cho dây chí cả
Phật trao dồi đắt quả công tu
Ngồi buồn than lở chí trượng phu
Xưa nhiều bực ngao du tu chí
Kẻ tu ân người thì tu thí
Nay có người tu ý tu nhân
Cổ hà nhân kim việc hà nhân
Nay có kẻ lập thân báo oán
Thấy nhiều kẻ dọc ngang ngao ngán
Lo hội nầy lo tháng lo ngày
Lo làm sao gở rối hội nầy
Lòng niệm Phật khó bày việc cực
Quân tử mưu đạo bất mưu thực
Cám thương người trung trực thuở xưa
Trời có chuyển thời mới có mưa
Nay ở đặng theo xưa mới giỏi
Sợ là sợ con nhà thượng cỏi
Lo là lo cho khỏi oan khiên
Đường oan ương dấp với ngửa nghiêng
Chốn địa ngục oan khiên xiết kể
Việc lo làm lo ăn thời dễ
Lo đường tội phước xiết kể bao
Cá khô hang nằm ẫn trông sao
Người khát nước xiết bao khô cổ
Ai thời cũng nhờ ơn thủy thổ
Rửa sạch mình rửa khổ thành Tiên
Khi bình thời xách giáo mang khiên
Cơn bác loạn hòa Phiên sanh giặc
Ngồi ngẫm nghỉ việc người quá ngặt
Không nói ra vắng bặt vạy ngay
Khi bình thời nói Phật rằng hay
Cơn hoạn nạn nói Tây rằng giỏi
Vai gánh nặng sao lòng than mỏi
Chưn duột da khoe giỏi trấp sình
Chớ có ai đem dạ hữu tình
Khoe những việc trấp sình múa mặt
Giòi trong nhà sanh giặc gà bươi
Khéo trớ trêu đờn khải tai ngươi
Nực cười bấy cây tươi làm héo
Ăn nhiều vật ngọt ngon thơm béo
Lại chê rằng lỗi tréo long thừa
Sát quốc gia tội ấy chẳng chừa
Trao tiếng nhục vày bừa đạc Phật
Thời Trời khiến nhiều loài súc vật
Nó hại người niệm Phật chẳng an
Ăn cơm trời sanh dạ dọc ngang
Ở đất Phật lòng toan làm dữ
Thậm ức lý ngô nguyền như thử
Cho thiện nam tín nữ khán tường
Chừng nào cho gặp hội thái bường
Biết mặt nịnh cho tường mặt quỉ
Xưa mạt Trụ vì chưn Đắc-Kỷ
Nay mạt chùa ai nghĩ tội ai
Kẻ dọn đường người lại lấp gai
Đường lợi hại về ai nấy chịu
Ngô chánh thị đầu Tào đề hiệu
Tàu phản ngô tội mấy triệu rày
Có lời ghi Nam-Việt mắc đày
Tôi phản chúa tội mầy phải xử
Thà lâm trận tử nguyền thọ tử
Có đâu người hay chữ giữ ăn
Trách ai làm tội ấy vô căn
Chẳng tranh tài tranh ăn mà hại
Đêm nằm nghĩ ai khôn ai dại
Của mau tàn người lại mau hư
Chớ ghen hiền đem dạ cẫu trư
Đừng ghét ngỏ tâm tư hại Phật
Loài săng cỏ a dua niệm Phật
Mong giựt đồ lột trật người ta
Tưởng cao dày nhở thuở vào ra
Đường sanh tử thiết tha tha thiết
Oán nịnh tặc đao Trời cho biết
Búa nguyệt rơi thậm tiếc hà sầu
Trách lòng ai sớm đánh tối đầu
Làm lỗi đạo lập lầu am tự
Cha sớm cách non thần dụ dự
Con phân đồng ly tự châu rơi
Trách ai làm rời rả hai nơi
Cô thân độc châu rơi lả chả
Ngùi mặt bắc ơn cao tác cả
Lạnh niềm tây dồi quả sầu bi
Làm người sao chẳng xét chẳng suy
Mà lấn lướt làm chi đạo Phật
Thung quyên cách ly thân ly vật
Ai dạy người niệm Phật sát nhơn
Người thương người mới gọi rằng ơn
Lành dụng lành tri nhơn kết bạn
Dữ dụng dữ hiệp tình làm loạn
Khôn dụng khôn tỏ rạng như lời
Kẻ tưởng Phật người lại khi Trời
Hai việc hiệp ở đời khó ở
Thấy nổi thế dạ càng mắc cở
Nhiều lời cay đắng thở không ra
Biết chừng nào trả đặng oán cha
Trên Trời Phật Diêm – la soi xét
Xưa những tưởng nhiều thương ít ghét
Nay mới tường nhiều ghét ít thương
Ví cũng như Văn trọng đầu Thương
Hoàng – phi - Hổ phế Thương cầm lại
Người thất thế mười phần chịu dại
Việc tranh đua nói lại thời ngầy
Con có cha tớ học có Thầy
Sao tới nổi loạn rày gia quốc
Cha nghèo khổ thân con cù bất
Cha làm giàu con cất lầu cao
Nói đời nầy khác thể chiêm bao
Hoặc thiệt giả biết sao làm chắc
Cá ở Nam nôm thời ở Bắc
Cọp ở Đông người dắt đi Tây
Bói không tiền biểu nói cho hay
Hát tắt tiếng không ngay tiền thưởng
Dọn lớp hề kẻ trùm người trưởng
Ra thâu chia tiền thưởng bao nhiêu
Câm hờn thay một lủ quần yêu
Hại mạt Trụ phi tiêu cỏi thọ
Lời dụ vản định kỳ Tý Ngọ
Xét lý ra chẳng trúng cọ bia
Nghĩ đời nầy như cá thia thia
Tâm trí ngụ tạc bia để tiếng
Công danh lợi trên gò dưới giếng
Nước bao sâu thời tiếng bao sâu
Người ở đây lòng tưởng đi đâu
Chớ oán trách ruộng sâu rủ lại
Người quân tử trí mưu giả dại
Kẻ tiểu nhơn dạ dại chưn khôn
Bạch chơn kinh đường thất thế tôn
Cầu đông độ mưu khôn ít thuở
Xét việc trước xét nay mắc cở
Nằm nghỉ sầu quên thở quên ăn
Biết no nao nhựt nguyệt hiệp căn
Ngỏ thoại chí cung trăng nhành quế
Tan hiệp bấy tại ai phế đế
Kế chuổi sầu lập kế không hai
Mặc thế tình ai dễ ép ai
Hạt Châu - đốc hai ngoại tiêu xuất
Người làm phải ghét vùa mới tức
Vai hoàng-thiên thậm ức nam mô
Cơm của mình ăn nuốt không vô
Trời Phật cứu nam mô tỏ rạng
Độ bá tánh hiền lương hiệp bạn
Cầu quốc gia cải loạn làm an
Chúc Nam-trào thọ tuế thái san
Vọng Hớn thất trung cang nghĩa khí
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn