LỜI CÁO
THỊ GIA-NGHỊ LỜI RAO
Để ý thấp
cao lời rao Gia-Nghị
Khuyên
tình quê thị anh chị xem chơi
Tôi cũng
nương hơi lập nơi cáo thị
Việc
chưa bình trị anh chị chẳng tu
Hậu nhựt
dơ khu thấy tu người lấy
Tôi mà
nói bậy nói vậy chẳng nghe
Sống gió
bể ghe đẫy te vô cỏ
Ma ngồi
cho tỏ Phật bỏ chẳng dùng
Cơn đó
chạy cùng không mùng mà ngủ
Ngồi
khoanh tu rũ phản chủ phản quân
Phật chẳng
lòng ưng xây lưng lấp mặt
Nghĩ nhiểu
việc ngặt lũ giặt hảm dâm
Thấy việc
cơ thâm bị đâm bị chém
Sức tôi
nay kém việc ém để dành
Dở ra việc
lành tanh bành việc dữ
Để mà
coi thử ngôn ngữ người sao?
Ý thấp ý
cao ở sao cho biết
Bất kỳ
ngôn thuyết Phật biết dạng hình
Kiến thể
kiến tình loạn bình đồng kiến
Trước thời
nghe tiếng vận biến nghe tai
Nghe chất
lổ tai chiều mai nghe nữa
Nước sôi
nhờ lửa con giữa nhờ Trời
Tôi thiệt
đôi lời Phật Trời một dạ
Thỉnh đồng
hiệp tọa bá dạ là tôi
Ngôi nào
một ngôi lòng tôi trăm tiếng
Vậy mà
nguy biến Trời khiến lẻ nào
Nói trước
lao xao sỡ lao sợ khổ
Quốc-vương
thủy thổ báo bổ không cùng
Việc nay
phải tùng là tùng theo buổi
Giặc đà
gần guổi giặc đuổi bên tây
Lảnh bức
tờ mây trừ Tây trực khứ
Lập lời
ý tứ hoặc khứ hoặc không
Nói việc
minh mông dư công nói rán
Nói năm
nói tháng hoặc táng ra ngày
Nói tớ
nói thầy nói thầy nói tớ
Nói mà
không nhớ thầy tớ phân ly
Nhiều việc
khinh khi phân ly Thầy tớ
Nói mà
người nhớ việc tớ như Thầy
Các việc
tỏ bày việc thầy như tớ
Phải thời
cũng nhớ quấy tớ lòng quên
Để đẹp
hai bên hư nên coi thử
Của tiền
tích trử kinh sử không coi
Nghĩa lý
không soi lâu coi quên hết
Lập đời
coi kết ăn Tết coi chơi
Khi nào
thành thơi khỏe hơi sẽ đọc
Sỉ thời
ăn học ngang dọc sỉ ai
Đánh lộn
lổ tai hai trai một gái
Thuận
tình ân ái sự trái ái ân
Chẳng biết
cũng phân không phân chẳng biết
Khi buồn
thới thiết dạ tiết thời thương
Bắt ngựa
gò cương kéo rương mở khóa
Phật Trời
nhiều giá sợ quá buổi trưa
Phải giá
cũng đưa ngồi trưa nóng nực
Tiễu
nhơn tranh thực trung trực cố vinh
Cố sách
cố kinh bất minh cố oán
Nhiều lời
ngao ngán phá táng gia tài
Nhơn
nghĩa lâu dài của sài mấy tháng
Của tiền
lai láng ở tháng ở ngày
Nhơn
nghĩa lâu dài ở rày trong bụng
Việc nào
mình dụng trong bũng phải ghi
Việc nào
bất tri dầu ghi không nhớ
Lóng tai
nghe bớ nghe bớ lỗ tai
Con mình
nghe ai con ai không biết
Dầu lăm
tử tiết cho biết con mình
Ăn ở
khác tình bất bình hai ngã
Cơn buồn
thông thả lập quả chí tu
Biết thuở
ngao du không tu biển Thánh tánh, xưa Thánh mới tu
Nay việc
thôn phu rừng mưu chí Thánh
Tu như
ăn bánh, xưa chí
Da minh
tâm trí xuất ý quan phòng cho thân làm trâu mà chịu
Việc nhà
toan liệu làm chi
Nhiều việc
khinh khi sầu bi tưởng lại
Một trăm
con gái dạ trái không dùng
Tôi thiệt
dứa lấp cánh
Người
phàm tòng Thánh ngu tánh thiếu gì
Ở phải
phân bì nương tùy đức Phật
Bằng
không của ma bất bụng
Thiết
tâm khẩu tụng dỉ phụng thừa ơn
Đải sắc
lịnh tân hoàng ân đạt chí
Thiên
đình hội thí
Tứ hải
ngao du công phu luyện tập
Nhơn
tình cửa Phật dỉ lập dị đoan
Chư quốc
bất cang dỉ sang thính bạo dỉ tạo đạo mầu
Tâm thiết
vọng cầu lập lầu Nam-Diện
Phật Trời
ứng hiện quốc truyện tai đồng cai chư sa
Hội ân
thỉnh tọa phi họa Hớn đưỡng
Chư sự
khá tường chúc đường trước con bước ngồi sau
Văn vỏ
muôn tâu một câu thọ thọ
Trước
bài trăm họ, bất thọ đội ơn Thánh giáo
Lập đời
tỏ cáo nguyện báo công tôi
Nhiều kẻ
bạc vôi thương ôi chí thiết chút công
Cám tưởng
minh mông lòng không xao lảng
Chẳng lo
kiếm bản thàn nảng miệng cười
Chẳng muốn
Xúm nhau
nói bậy nói vậy thời hơn
Thiết kẻ
phi ơn thất sơn khó tới
Nhiều
người quyền quới việc mới chèo te buôn bán
Cất lầu
cất quán cho tháng cho ngày
Chẳng nhớ
lời Thầy đố mầy nên đặng
Thầy xưa
lội lặn đã nặn công lao
Sự thế
lao xao nay tao lập lại
Chẳng
nghe lời dạy tồi bại có khi
Tự ý thị
phi
Nay tôi
lội lặng cũng nặn cái lòng
Nói việc
bao đồng dự phòng ông tới
Lập làng
Hưng Thới người dưng đồng ưng một dạ
Mặt người
coi lạ minh lý ngôn phàn
Mới thiệt
là dân dỉ ân hết thuốc
Bây giờ
nói tuốc không đuốc soi bang nan hành
Phật dạy
làm lành chưa đành không
Việc đời
thậm tốc dị bốc Tiên tri
Người
nào khinh khi hậu ly đạo Phật chachẳng kỉnh
vì, phân bì theo thú
Đời ăn
cháo lú miệng bú sửa ma
Thiệt ít
người ta nói ra cải chẳng phải chỗ nào
Ăn nói
ào áo như Tào giấy loạn
Ví như
Kim-Đạng vây Trạng đầu sơn
Nhiều kẻ
sao an sự thế
Phật Trời
vong phế thiễu tế tử thi
Ít kẻ từ
bi liễu tri Tiên Thánh Hớn bang
Hết kẻ dọc
ngang hiển vang phước thọ
Tiểu thơ
mặt lọ hai họ hòa duyên
Lòng người
Phật Trời
tích đức thậm ức đời nầy
Việc nói
tỏ bày chê rày bất lực
Hết người
trung trực thuở rả rời tời bời thân thể
Nói ngay
chẳng kể Phật để chỗ nào
Ăn nói hỗn
hào ra vàoTrời phế chẳng cầu
Nói việc
ưu sầu vô đầu vô vị
Cơn còn
bình trị anh chị ỷ thân
Đoạn quấy
Tôi cho
người thấy việc máy thiên cơ
Người
cũng ngó lơ tôi ngơ ngẩn dạ
Chê tôi
nói lạ
Chẳng cầu
ai khen bạc đen lời nói
Giúp
nhau cơn đói bằng gói khi no
Trong bụng
chẳng lo khó cho phước hậu cậu sợ lậu con Thầy
Một lũ
ăn mày không bày một đạo
Nói lo
cơm gạo sáng tạo cơ đồ bồ vôi trắng
Nhiều bề
cay đắng phải cắn cái răng
Nhiều kẻ
lăng xăng không căn
Diêm la
Đều biết
cơ gia la nghị
Chẵng
bày bia vị bi lụy tâm ai
Tự ý gái
nói cười độ người bất chánh
Phật Trời
trị nghĩ sự dĩ bày tường
Người
chê việc thường tô nhà ngói
Thấy người
án nói bụng đói biết no
Đương
thuở nằm co phải lo việc thử ngôn
Thân chết
chưa chôn nói khôn hơn Phật
Thương
con lật đật niệm Phật không lo
Thân thể
ỷ
Chẳng ai
tu tỷ xét nghỉ thân sau
Chẳng
xét cạn sâu biết đâu mà thấy
Lập lời
để lời
Niệm Phật
váy trời thương đời phi nghĩa
Dạ lo
sút sĩa nhân nghĩa không tường
Thiệt kẻ
ở
Dạ lo
cơm gạo nhơn đạo không lo
Gập thuở
nằm Co biết no hay đói
Giả làm
Thầy bói chẳng biết chi sống đi đâu mất
Người
nam nói xất khó cất cái thây
Tôi nói
việc hay ờ lặng chịu nặn cái lời
Chắc lưỡi
kêu trời ở đời thậm khổ
Nhiều lần
xấu hổ thiệt ngổ nghịch biết phân sao nữa
Trời
mang bụng chữa sấm sửa xổ lòng
Tiêu nghệ
dự phòng đạo đồng dường cử
Cho người
xương
Tới đời
khó thương cái rương không khóa
Hôi cơm
tanh cá vàng đá bấy chầy
Chẳng tưởng
đạo
Nhiều
người thông thuộc là cuộc ở đâu
Chẳng tới
bực sâu cầm câu nhớ cá
Ngọc còn
ẩn đá rồng hóa lên tới đây thời biết
Sau đừng
có tiếc hung kiết tại Trời
Ăn nói
nhiều lời cải Trời châu ổi
Ra tay cầm
chổi gió thổi phương đông
Lập chí
giao phongquan ông xuất trận
Nghe nhiều
người giận thế cận
Đời nầy
thiệt dại hết đậy phải bày
Cám tưởng
ơn Thầy vào rày lạy Phật
Niệm Trời
niệm Phật mỗi tật mỗi lành
Hung dữ
Phật hành chành bành thây thúi
Đừng
mang áo túi luối buối trong mình
Mắc áo
bó hình thiên đình xử hết
Người lầm
mà chết Phật hết dạy răng
Nhiều việc
lăng xăng không ăn thòi chết
Việc đời
cận tết thấy chết mới hay
Tuy sống
ngày nay thương thay mai thác
Việc tôi
nói khác cô bác chẳng dùng
Chê nói
tầm khùng dở mùng thấy chúa
Mặc tình
tay múa đựng lúa hay lu
Mới hản
sự tu công phu mài sắt
Phân
nhau Nam bắc kẻ tắt người quanh
Ngó thấy
thượng thanh rạng danh tổ đức
Việc này
chẳng tức ở bức tại người
Nhiều việc
vui cười thương người Phật khóc
Cao mên
đánh bóc trọc lóc nhiều ngay
Nam việt
chê tây thương thay mình vạy
Việc làm
tồi bại mình hại lấy mình
Chớ
trách thiên đình nhơn tình bất phách
Nói hơi
kêu cách nói sách nói kinh
Mười
chuyện bất minh làm thinh chịu dại
Nói đi
nói lại thì ngại lòng người
Ngoài miệng
nói cười thương người trí huệ
E sau
tình tệ U lệ đa đoan
Khiến việc
nghinh nang tang hoang nhà cửa
Người
khôn khó sửa như lửa cháy đồng
Dức mối
tơ hòng sợ lòng nhúm lửa
Không ai
dám chửa nhiều bửa loạn tâm
Sau hội
bính âm cơ da lý tự trí tự ngu
Biển
Thánh rừng nhu chổ lu chổ tỏ
Dại như
con thỏ thấy cỏ thèm ăn dởn trăng mầy giỏi
Ngải
điên chửa giỏi lấy chổi, đánh đầu
Hậu nhựt
chư hầu vọng cầu Phật tổ
Người
trong thủy thổ nghĩa nhơn lương nhà Thương mắc đọa
Mới rằng
tỏ dạ việc họa việc linh
Để vậy
làm thinh bất minh lập tánh dấu phàm
E kẻ ăn
làm tiếng đàm cuồng ngử
Thân ai
nấy xử sự thủ nan tình
Chẳng chắc
việc hỏa
Phật còn
nhồi nhả các ngả ứng thinh
Việc ở
cao minh trung tinh rằng phải
Quân dụng
tứ hải minh lập nghiêm Cổ-Kim hội ý
Việc đời
đa lý ngụ trí bình phân
Lập đạo nghĩa
nhân tin bực hiếu trung
Tùng ý
gia thung bất khổ giáo
Nhiều
người nói láo cơm áo chẳng đền
Thiết
khó vào ra người ta chẳng có
Phải như
không thấy chầy bấy thì thôi
Nói dạy
khờ bây giờ khoan chấp
Trường
thi Long-ấp dạ đấp mã cao suy nghỉ sự dỉ tuyệt đoan
Ý chẳng
lo toan thế sang gánh khác
Người
không tờ trát chạy giác nghiêng thuyền lập hiền nhượng chánh
Ái đặng
lòng Thanh lập tánh làm nhưng
Tôi chẳng
dám xưng vi quân vi tướng
Nhiều
người thuê
Tôi thiết
rất quâ chỉnh ê lổ miệng
Lập tình
minh truyện đi kiện cho hà
Tới chốn
phổ đà minh đế dạ phế Di-Đà
Mậu ngũ
bất hòa nước nhà mất hết
Khiến
nên việc chết ăn hết hai chua phiền lắm
Cầu Trời
Phật tấm tay nắm làm sao
Cho biết
thấp cao lao dư nguyệt
Trước
còn xương
Người dễ
chẳng thương oan ương một thuở
Vạt nghiêng
nưng dở bao nở để nghiêng
Thâm
trách
Nước nào
có trạng trách bạn không phân
Để loạn
khổ dân phi ân người Trạng
Thiên
tiên thấy cạt da loạn ban họa tử
Lập đời
tiền ngử không chủ vi ngôn
Người
thác khôn chôn nhứt môn bá quốc
Việc xem
vong thất để lời ghi hậu tri các việc
Lập đời
tùng thiệt dỉ tuyệt sự nan
Chư quốc
hiển vang bình an vỏng lạnh hiếu hạnh lể nghi
Không kẻ
ngu si dỉ tri phụ mẫu
Thế nầy
na tẫu gia ngẫu đoạn tình
Khiến
sát hại
Việc làm
nhiều dại mình lại hại mình
Các nước
bất bình xác hình mới thấy tiếng công thâu đâu đâu cũng ngũ hết
Nằm như
người cà giao thây
Lòng ở
chẳng ngay sau nay ngăn trở
Ba năm
quên thở niệm đở nam mô
Phật
xách bỏ ra quỉ ma có vật cần kịm chim nghịm xét suy
Gập thuở
loạn ly Phật tri lại độ
Bấy lâu
hào ngộ giả ngộ ru niệm khổ
Miệng
kêu Tiên Tổ nguyện bổ tông thân
Xét việc
phi ân hậu thân ngậm ngặt
Đời này
đại tặc cứu Thánh Tiên bình yên bình cửu
Vi nhơn
trí sửu linh cửu đở tình
Làm việc
bất bình xà kình giảo nhục
Mê dục
đa đoan
Nhiều việc
chẳng an than thở chí khổ
Nhập lâm
kiến hổ móc cổ phân thây
Mới biết
Việc đời
khó gói Phật nói không sai
Cũng mặc
ý ai chiều mai không dể
Việc làm
đổ bể Tây kể như Tàu Tàu chẳng đặng
Nhiều
người tội nặn đều lặn sách trơn
Cây mục
thoa sơn nhiều cơn phải tróc
Việc
tiên sanh
Hậu nhựt
lập danh niên canh Phật định
Đồng
tuân nhứt lịnh Gia định cựu tồn
Phật đổi
phần hồn
Chẳng lo
còn mất cà khất còn chi
Quân tử
vận suy đều khi hết trọi
Trời cao
vòi vọi người gọi bất khi chẳng biết
Tâm hoài
thiết thiết hung kiết dị nan
Tiểu
nhơn bất an dọc ngang chẳng dể
Nhơn cư
ơn
Chẳng những
người thân chẳng phân tà chánh
Thấy người
bạo tánh phải tranh cho xa
Bất Phật
bất ma
Nhiều
người mọi rợ chẳng sợ Phật ta
Lòng Phật
Phật a lòng ma ma buột
Xem lòng
nhiều cuộc nó không nghe trong hoe hết thấy
Đương
làm sơ xãy phúc gãy phức chưng
Việc
lành chẳng dục sở dục thiện tâm
Nhiều chổ
ca ngâm trường bãn
Gia bần
tri đãng đồng quãng thới
Phật nói
bất tùy còn gì nhơn nghĩa
Lòng như
cùng Tiên Tổ xấu hổ song thân
Chẵng muốn
lương khổ trương nhơn nghĩa
Rũi tay
bể dĩa nhơn nghĩa lâu dài
Sao chẳng
tranh tài cực tâm trực mới ngoan
Lòng kẻ
giàu sang nghinh ngang thời khó
Phật Trời
nói có chẳng ngó nói không tông thiếu cánh
Muốn cho
bá tánh hiểu Thánh mới mầu
Ý sao chẳng
cầu để sầu tôi chịu
Không ai
bất thường
Chẳng
nguyện Hớn trường can cường diện mạo
Chẳng lo
lập đạo hung bạo làm chi
Vận còn
suy vi phải đi cầu Phật
Nói chi
súc vật để Phật khi Trời
Dạ chẳng
lo đời theo thời chiến thắng
Chẳng e
con rắng nó cắn nhứt mình
Trời khiến
thình lình vô tình tức tối
Một mình
hai gối ai thối mặc ai
Nhớ thuỡ
rau trai chong gai cá nướng
Mặc người
sung sướng làm tướng trào Tây
Tôi nói
vạy ngay phương Tây chiếu cố
Đừng
lòng ái ố thách đố làm chi tữ ly làm chi cho tốt
E khi
hoãng hốt ta cốt mình mang
Lúc hiếp
lúc tang hỏi hang chẳng tỏ
Tiếng la
con thỏ Phật rỏ con trâu
Thương
thuở con trâu lo âu con chuột
Ba con một
cuộc chưa thuộc đuôi đầu
Lòng có
vọng cầu dạ sầu khúc giữa
Khó chi
một bữa người sữa lòng tôi
Nhiều
chuyện tha ôi! Mồ côi thiết yếu
Nói thời
liếu tíu kẻ níu người trì
Chẳng kỉnh
trước vì Sau quì bái quỵ
Tận tình
cáo thị bi lụy cá tôm
Cách trở
sao hôm dạ ôm sao mọc
Khóe tra
thuốc độc chẳng học Thánh hiền
Nhiều việc
cảm phiền vong tiền phế hậu
Đều kêu
bằng cậu cơ hậu không lo
Đánh lớn
thua to chẳng lo cơm gạo
Tầm sư học
đạo dỉ dạo giáo sư
Nhiều dạ
cẩu trư hỏa lư phạt chí
Nhiều
người vo ý miệng lý lu là
Lầm thuở
rừng già bất hòa đạt vận
Yếm mang
quần vận hầu cận Đế-Vương
Đơn ông
càng cương khó thương văn tự
Lòng còn
dụ dự đa sự nghi nan
Người
nghỉ việc sang dạ toan bất phục
Dạ nguyền
lánh đục phèn thục thời trong
Dở ổ
chóm ong cuồng phong đại bại
Nói đi
nói lại nhiều dại nói hoài
Đánh trống
liền hoài chẳng tài chi trống
Gia Nghị,còn
sống nhà Tống vững bền
Gia Nghị
Lo bề
anh chị Gia Nghị đừng lo
Dầu thác
tiêu tro thác no sống đói
Cơm khô
còn gói việc tối đầu, Nam lầu tây tự
Tại nhơn
sanh sự hà sữ hữu sanh
Nhiều việc
khôn lanh đua tranh chầy bấy
Lo bề lổi
nầy
Dám xưng
Phật Thầy lổi ngài Gia Nghị
Thầy xưa
chánh vị lập Nghị cầu cơ
Bá đạo
su sơ
Phật ra
khó dối thầm tối bày ngay
Đường mực
phương Tây nẻ ngay mất vạy
Gian
ngay khó đậy dở xưng liền chằng huyền chẳng khảo
Từ ấu
chí lảo Phật khảo phải khai
Hoặc gái
hoặc trai tội ai nấy thói hung hoang
Tới cửa
tam quang giộc ngang chẳng phải
Việc nầy
thừa tải quấy phải giao tôi
Cha mẹ vậy
Loạn đới
lấy bậy phải đậy cho lâu
Nước mắt
tay lau tay lau nước mắt
Kẻ Nam
người bắc thiệt đắc một một lòng một dạ
Mình làm
tá họa vu vạ cho ai
Việc chớ
đôi hai phải ai tay nấy
Ruột già
nát
Giả điếc
làm câm mấy năm khô héo
Nói tròn
lời Khéo việc méo tại ai
Trách Phật
Như-lai quặn đau nặng teo gan
Lời nôi
giọc ngang khó toan cứu cấp
Nghe người
bộ ấp muốn đấp mả cao
Bị việc
rặt
Tránh đường
Tây tặc thậm ngặt anh hùng
Nói việc
vô cùng khi bùng khi sạch mắt biết đâu tai trâu còn mỏng
Nhớ lời
nở dại nghe ai
Đường cũ
đạp gai lòng bần trí đoản
Nhứt
thâm lập khoản dạ quản
Thấy việc
người khôn chư thôn e sợ
Phật lo
bất phế Hớn trào
Thương nổi
anh hào ra vào vắng mặt
Nghỉ
thân quá ngặt vắn bặt đèo xuống gióc
Người tu
cất cốc chẵng bốc quẻ chi
Bạch Phật
cung ly thức tri cho biết
Việc đời
hung kiết một hai đôi than ôi lo đạo
Phải lo
cơm gạo giữ đạo lương điềm
Phải lập
thơ niêm cổ kim hội trí sự lý vi hương
Cho biết
thiện vương hay là ác đế
Chẵng dụng
lập kế say thế làm sao
Cẳn thấp
cẳn cao nhảy
Không ăn
mắc bẩy hết thảy mắc vòng
Chẳng biết
đặng lòng bánh phòng hay trở
Tôi ba lổ
thở bạt tai còn ai về nấy
Tôi làm
có giấy chẳng thấy thời thôi
Nghỉ phận
mồ côi chưa ngôi ăn người quết tối Trời
Sao chẳng
lo đời thương thời con dại
Thế cường
vận bại Tây lại qua Nam
Đát chức
Chẳng e
bãn hạ ngứa lạ cùng mình
Trách kẻ
vô tình giữ mình an ổn
Ngày đêm
xắn xõn thơ hòa trẻ già chẳng nghĩ
Thế suy
vận bỉ năn nĩ một mình
Ngưởng
cáo Thiên Đình xét tình phàm tục
E lo ăn
Đi tới vừng
trăng không săn nai gạt
Còn mang
túi bạc hết nạt mất xương
Gặp thuở
gở lưới
Cây khô
chưa tưới héo dưới ngọn tươi
Hổ thẹn
cho ngươi dám đươn lần nữa
Bụng tôi
như lửa ai chửa quần yêu phi tiêu mới đáng
Dạ lo
ngày tháng ngao ngán năm dài
Chưa cho
phép tài nằm dài chi ai
Dầu gặp
họa tai Phật khai chịu phàm chẳng thấy chầy bấy Phật hay
Giữ đặng
thảo ngay dạy khỉ
Dạ lo thủ
thĩ tịnh dỉ quan phòng
Phật chữa
định phân việc ân việc oán
Dạ lo
nghị bất vị chớ khi
Một lủ
ngu si Phật chi chi bậu
Cựu trào
bất lậu mặc dà chi vậy
Quản Cơ
lòng đậy quở vậy biết sao
Trời Phật
còn lao phải sao chịu vậy phải đậy sửa thân
Nhiều việc
phi ân dể phân khó tỏ
Đất thời
sanh cỏ cặt lỏ sanh con
Nói việc
dạ sắt
Việc đời
nói gắt lòng bắc dạ Nam
Mười việc
mười tham tôi dam để đó
Thấy lem
lia
Người chẳng
phân chia cưởi lia chưởi lịa
Thấy tường
Phật địa Tây rịa một bên
Các việc
giỏi
Con nhà
thượng cỏi ai hỏi đừng ừ
Phải chửa
thần thừ giả từ bậnh ngặt
Miệng niệm
nam mô gia tô phải bỏ
Lời hay
không tỏ ngọn cỏ phơi thay
Chẵng nhớ
lời nhiều việc lạ chung chạ một khi
Nghe sấm
cung ly các chi kỳ phận
Phật Trời
mắc lận quần tận căng của ăn không hết
Người đừng
câu kết mà chết không ngăn
E thác
nhăn răng không ngăn lòng thảo lảo tri ngôn
Mới biết
lòng khôn đừng tôn trẻ dại
Dạ lo ngại
ngại thiền bại chưa xuôi
Không chổ
trong dạ
Phải lo
phước họa đẳng tọa phi thường
Nói việc
đưa đường ai tường trong bụng
Ngồi thời
tim lụng miệng nhớ Di-vô nhớ mô bồ tát
Nhớ ngồi
chiếu lát xưng bác xưng cô
Chẳng phải
nam mô giấy chẳng thấy chư dưng
Bây giờ
người xưng đam quí đạo
Ngổ
ngang nghịch bạo qui đạo học cho xuôi
Mặc kẻ tới
lui mù đui con chuột
Học hành
mới thuộc bạch tuột sao
Dầu đánh
mấy roi không coi không biết
Dầu mà mắc
nhiếc tai điếc trơ trơ
Nói việc
ngẩn ngơ có ổ người có tổ tông
Chẳng phải
minh mông nhà không cha mẹ
Việc
quan nhậm lẹ nạnh hẹ bất kham cam chư sạ
Tận tình
ngôn hạ dỉ tạ thượng thân
Vi nhựt
tế tân nhơn dân mỷ diệm
Xuất
trình chiêm nghiệm mỷ diệm tỏ phân vi nhân minh chánh
Lập nhơn
tâm Thánh lưởng lánh thuận hòa
Hiệp dạ
trẻ già thượng hòa hạ lục
Phong đồng
tân
Tam giác
hội thân quan dân việc nước
Vi quân
tử trước vi phước vi lương
Tích thiện
quốc vương
Nhứt
đoan Gia-Nghị lưởng thị châu trần
Hữu phước
hữu phần vô phần vô phước
Song
đăng dưng trước việc tóm thâu xã tắc
Trước thời
nam bắc nay chắc Hớn bang
Điềm ứng
thiên nhan hiển vang vạn tuế tâm phế thiện vương
Vô quốc
thâm cương dân nương dạ bạo
Dạ xao
lãng đạo hung bạo tề tề tử hậu
Thiên cơ
tri lậu tử hậu loạn tâm
Chẳng mấy
trăm năm cơ thâm xử thất
Lập đời
vạn thất hiển vang cư an Trời Phật
Vô tà vô
vật nhơn Phật tịnh tình
Nhứt thống
Trời đình tàn hình biến hóa vận hóa Thánh Tiên
Một cỏi
thượng thiên hòa viên tâm thống
Bắt còn
nào sống chất đống lại nhà
Lòng dạ
thuận hòa
Con nào
thác yểu, Phật biểu bỏ ra
Co Phật
Phật la con ma ma dắc
Nhiều
lòng gay gắt khó vào chổ sống
Tấm lòng
lóng cóng, khó sống nghe chi
Người dắt
Phật đi từ bi để Phật
Xúm nhau
mắn dại nghĩ lại chẳng khôn
Hàng Tín
lòn trôn nghĩa nhơn bạc ơn con chó
Chẳng tường
dể khó con nhảy con đi
Thiệt chẳng
biết chi khinh khi một lủ
Thiệt đồ
phản chủ chổ củ không quen
Bay hơi
thúi khét lại ghét chổ ăn
Cả lủ
không căn xích xăn không đặng
Dạ mông
lành nặn lặng tối không trăng, ham ăn ham ngủ
Thiệt
loài phản chủ ai rủ muốn theo
Đói nằm
chèo queo thấy heo thèm thịt lịch mù mịch đôi ngươi
Cây héo
mà tươi thấy tươi mà héo
Muốn ăn
cho béo nợ kéo mà trừ biên thùy giỏi nữa
Thấy hư
thời sửa dơ rửa cho rồi
Để vậy
khó ngồi bồi hồi trong dạ dạ ô ma
Ai biết
lòng ta con ma lòng Phật
Đừng noi
thú vật cải Phật chẳng nên
Đau mà
Trời Phật
Gẩm đời
nhiều tật Trời Phật chẳng màng
Ăn nói đứng
đàng đầu hàng cuối xóm
Đi thời
lóm khóm dư công minh mong chẳng thiếu
Về nhà
đàm tiếu tối níu chị nầy
Nói chuyện
cù xầy nghe rày không lặng chê cười
Thấy vậy
nhiều người chê cười sanh chuyện
Kẻ thưa
người kiện sanh chuyện chối đôi
Lại tốn
trầu vôi
Chẳng bì
ông Cống văn thống ông nghè
Nói chuyện
sau hè không dè trước cửa
Ăn cho
có bửa sấm làm xàm chàm nhàm trong bụng
Sanh tâm
ăn vụng trong bụng ngu si
Chẳng biết
việc chi mà suy mà nghĩ
Nói bát
kim
Thiệt
khó lập nghiêm sự kim đa cải
Muốn làm
cho phải đa cải khổ
Nói thời
nghe nặn lắng lặng còn nghe
Như tiếng
soi khó coi của thế
Tuy là
bán ế hương mấy hồi
Lo việc
chưa rối ăn ngồi lặng
Hởi chưa
quá lảo còn khảo còn tra trưởng kinh cầu nghinh hiền Thánh
Soi lòng
bá tánh vi cánh sum vầy
Trước bước
lại Thầy còn nhớ lời nghi
Đừng dạ
ngu si bất tri Tiên Thánh
Cầu cho
bá tánh tâm Thánh tri tường
Nhứt lễ
cúng gường
Vạn gia
bỉ dạ đáo tọa chúa công
Lễ bái vọng
đông thinh không thấu bái
Cầu hồn
hoàn tái miệng vái Tiên mình huờn linh hưởng thọ
Cầu cho
hai họ thượng thọ qui căn
Cầu Trời
cầu trăng thiệt căn thiệt hội mây trần
Mê Thánh
mê Thần mê trần trời bỏ
Ngày sau
ít cỏ thiệt rõ nhiều cây mắc tội
Nhớ ơn một
hội tấm gội chúng sanh
Xác phàm
hôi tanh nhơ đanh chầy bấy phải thương
Cứu thuở
oan ương Tây-phương chí nguyện
Chí tu
phương tiện dỉ biện nan công
Lâm trận
nảo
Chừng
nào quá lảo hết bảo minh mông
Người
khá gắng công học trong phép luật
Dỉ tình
Cho biết
ở đời phải thời hay phải
Quấy thời
biết cải nói phải biết nghe
Có mắt
cây tre gió sanh giặc việc ngặt hiểm nghèo
Phò chúa
qua đèo vận nghèo Ngủ-Thiệu
Phật
không để chịu người liệu đời nầy Chầy quả nầy trước mắt
Nói ra
gây gắt nước mắt gập ghình
Xem thấy
cái hình cái tình khó thấy không thấy người thôi
Việc Phật
người bôi thương ôi khó lắm
Xương thời
một nắm chịu đấm Gia Nghị
Các ngôi
đồng thị Gia Nghị thành tư
Chú bãy
phân dư an cư Gò-sặt
Lâm-cơn
nguy biến vận khiến hỏa thiu khó phân nhờ ân Trời Phật
Nhơn đồng
giữ vật miệng bất nhơn
Nói chuyện
phi ơn bất nhơn thất đức
Nói nhiều
chuyện tức cách bức lòng Trời nghiệp
Tôi theo
không kịp tội nghiệp đời nầy
Sống ở
chờ ngày thác rầy không bữa
Nhà
không đống cửa
Ngó núi
ngùi ngùi sụt suồi biển ngọt
Nước
không nổi bọt cần-đọt múi nhiều
Việc hư
bỏ liều
Người
nào gian nịnh họ trịnh siêu thoàn
Muôn việc
cảm phiền làm hiền Phật độ
Thánh Thần
ũng hộ
Ngư Tiều
chính chiều ruột thắt
Kẻ Nam
người bắc nói mắc khó nghe
Lo việc
mua be đóng ghe biết thuở nào bồi
Khó đứng
khó ngồi bồi hồi việc hậu
Cám
thương thân Cậu lo hậu quốc vương nương mây bạc
Vận tề bất
đạt xiêu lạc hai phương
Nhiều nổi
oan ương lưới vương cho kẻ tên
Đặt để
hai bên ở trên có chúa
Ăn cơm
phải múa việc chúa cho dàng
Bạo phát
bạo tàng ngày mủi nhiếm chúm chím lắc đầu
Ba hồi mỏ
hầu lầu không có
Miệng thời
la ó, bắt nó nạp Tây vấn tội
Nhiều
lòng phản bội lập hội lương điền
Kết sửa
bạc tiền cảm phiền làng tổng
Bụng người
khổng không dò
Dạ muốn
làm trò dặn dò lòng tớ
Việc nào
cũng nhớ thớ thớ ngoài môi
Trong bụng
tích vôi
Thân tôi
xiêu lạc hai hạt đều cười
Chẳng biết
vàng mười thương người mắt bịt
Tâm sầu
mù mịt ngang lòng toan nói phách
Nhơn ác
nhơn phách bất hòa
Sao chẳng
Đóng ke mắt ve tầm bậy
Lòng
không muốn vát mỏ cày
Làm tớ
nghe Thầy chịu rầy lúc đọa
Phật Trời
phép lạ trần hạ khó hay
Thúi hơi
ngầy ngật lột trật còn non
Lòng sắt
dạ son nước non vòi vọi
Đường
cao vòi vọi tới chưng rừng ngó chừng nẻu tắc
Tôi nam
chúa bắc gay gắt nhiều phen
Bạc trắng
mà đen khó khen cho bạc bạch hạt biết thơ
Một mình
bơ vơ ngẩn ngơ non núi
Dưới thời
khe suối trên núi chang chang
Nhiều thấu
Hổ trang
thơ ấu miệng tấu cửu trùng
Nước chảy
đúng đùng anh hùng thất vận
Áo mang
quần vận thọ tai trách ai mính quấy
Phật Trời
ngó thấy phải quấy chăng không
Đứng nói
minh mông phạm trong điều luật chịu cực nói ngoan
Đừng dạ
thuở than trung can sao phải
Muốn vi
tứ hải người phải tri ân
Dạ muốn
Quí chi
lê lựu tri cựu mãng cầu
Việc quấy
nhứt đầu thãm sầu đau bụng
Nói thời
lụng dụng bất tụng bất thiệt khi không biết
Nói thời
tha thiết chổ biết chổ không
Chẳng chổng
chồng mông lạy ông mình lổi
Chẳng ưa
cây
Phật đã
dạy hoài ỷ tài chi vậy
Phật mà
nói bậy người cậy thì rồi
Cũng chẳng
nên ngồi thôi rối mắc thịt mặt ngồi trịch một bên
hai tay
chấp lên việc quên nhớ lại
bấy lâu
ngây dạy nay lạy đức Thầy theo thầy giữ Đạo
Bỏ lòng
hung bạo giữ đạo từ bi
Khật dạy
việc chi tôi nan phân
Nước lớn
thương dân khó phân nước nhỏ dạng
Xem đời
thiệt loạn việc cạn khó phân
Nhiều việc
xảy sàn xóm làng xính vính
Việc chủ
ăn ngủ thời hư
Sanh dạ
cẩu trư thời hư chẳng đặng
Đứt lìa
hai chặn việc nặn khổ go
Lo hởi
là lo một kho đất sét thấy tài hớn hài nhiều lắm
Muốn ra
ai cấm muốn tấm ai gan
Sợ có
xóm làng nhà hàng thiếu cũa giúp của khó trong
Chó sữa
lỗ không vội trông thấy bóng
Ta mau
chóng chóng nhà tống hưng binh
Để vậy
làm thinh
Phải lo
lập thất hộ quốc cầu linh
Vọng đắc
vạn binh hội minh trợ thế
Đêm nằm
nghe dế
Thảnh
thót nam lầu ve sầu vắn vỏi
Cầu linh
thượng cõi về hỏi quốc gia
Nay ngó
thấy cha hôm mang tật cầu Phật cứu kỳ
Thương
việc biên thùy không quì không lạy
Việc
lành không đậy việc vạy
Nghe
chác the mắc ý
Ở cho có
trí chơn lý trèo cao
Nhiều
gánh lao xao biết sao kể gay gắt khó đi
Muốn lạy
cụng ly ngặt đi không đặng
Gánh
không mấy nặn ruột quặn đau lời chưa thấu
Sá chi
châu chấu bây đấu chống xe
Tiếng
nói chẳng nghe pháo tre nỗ tốt
Một mình
rơm
Một tiếng
nói thơm nhiều thơm gặp thúi
Nói nhiều
mệt đúi búi băng xăng
Nói chuyện
không căn khó ngăng dám chưỡi nào lưỡi làm hung
Tự ý nịnh
trung nó xung khẩu thiệt
Xuất
ngôn nhiều việc hoặc thiệt hoặc phi
Khiến thừa
dụ
Nhơn tâm
bất cụ chư dụ bất kham
Mười việc
mười tham phải đam vào sổ khó ôm nói om khó chịu
Trước dựng
chậu kiệu tét bét khó lòng
Diêm
chúa dự phòng để Tiên Thánh
Một trăm
món bánh bá tánh đều ăn ma
Thấy việc
người ta phật tha không đặng
Thúi
thây khảo lúa hoảng múa khảo tiền
Heo sống
chồng tiền cảm phiền mấy lạy
Sống ăn
Trò lể
tay che xướng ghe cúi lạy
Thiệt
làm tầm bậy hiếu đậy trong lòng
Sánh hiếu
nghĩa
Tế chi cổ
dỉa hiều nghĩa của mình
Làm việc
bất bình e tình mắc đọa
Những
người tai họa
Tội phước
cạn sâu biết đâu mà tránh
Phước thời
hiền Thánh họa tránh đi xa
Tội xuống
diêm la ra phải nghỉ phải tỷ phải suy
Sự tất
thức trì sự phi sự phước
Phải lo
tội phước có lâu nhiều tội
Cũng như
hát bội đầu đội vai mang
Trong bụng
dọc ngang thôi mang khổ lớn mất ngôi
Nam việt
thã trôi thương ôi không chúa
Bắc kỳ
tay múa là chúa bắc kỳ
Nam việt
chịu lỳ ong lộn kíp người tiếp hơi vua
Nam việt
nhịn thua thiết chua xót dạ
Nam ký mắc
dọa hạ tôi day chưa thôi mấy kíp
Nước nào
ăn hiếp người tiếp bợ bưng
Trở mặt
đấm lưng dặm chưn sợ té có khi
Trời Phật
thức tri đứng khi nước đọa
Phật Trời
phép lạ gở họa nước Nam
Lòng người
đừng điện
Còn e tu
luyện hiển hiện phép tài
Diệu thuật
bất hoài nằm dài liệt địa
Miệng người
niệm lịa thị thấy chuối tiêu hỏa thiêu ung mục
Chờ khi
nước dục tẩy tục tu phần
Tay kễ lần
lần tẩy trần chưa tan
Việc nầy
đào hang không toan xuống đất ai mua quế bán ế ngồi nài
Sao chẳng
thấy chẳng nhớ con chữ son hai mặt
Trong trực
sự cực chí lao
Nhiều
thuở chiêm bao lành hành uổng
Chẳng dụng
cuốc xuống uổng cái thây
Lòng tôi
chẳng ngay thiêu thây cho mất
Sống
cũng khó ngồi nguyện hồi Tiên động
Trời cao
lồng lọng đất ruộng thinh thinh
Soi sét
chứng minh trung tinh lời hiện kiến diện minh tường
Dạ bao tâm
cường sa đường âm phủ
Nguyện
vong việc cũ âm phủ khán tường
Diêm tường
khán quá
Nguyện cầu
tiêu đá non hóa điện đền
Tôi chứa
vững bền một nền phước hậu
Nguyện cầu
Một dạ
ưu tư phước dư vạn thọ
Trách
thay trăm họ bắt thọ giáo truyền
Nhiều việc
cảm phiền
Cơ Gia
là cậu kế hậu là tôi
Tình bậu
muốn thôi việc tôi không ép
Sách in
thơ chép có anh hào việc nào cũng tốt
Chẳng
ngon thuở sốt không tốt mới tinh
Để vậy
làm thinh không linh
Phật rặt
tiếng la
E nổi quỉ
ma cang qua hổn chiến
Trước
đây nguy biếng nhớ tiếng tại Trời đời
không có
Đi đâu đứng
đó tôi ngó thiệt đà
Hay việc
bất hòa tới mà dực gạo
Tôi đạo
điên
Ai chẳng
dám khuyên đạo điên khuyên lại
Dạ lo tồi
bại lao dại làm vầy
Chẳng
dám ngũ ngày
Đừng ngồi
tu rũ ăn ngũ mà hư
Trầm tóc
trong lư bất tư tiêu hết
Dạ lo
câu kết bạc hết hay còn mòn thân thể
Đời nầy
khó dễ đổ bể nhiều khi
Việc nào
bất tri hỏi đi hỏi lại
Đừng
nghe
Kẻ giận
người phiền việc hiền gây dữ
Đa ngôn
dục lời tục khó nghe
Cây ngã
bề ghe nát mang áo bo
Hai tay
chóng tó mặt ngó coi đồng-nai
Saigon
có oai con ai dữ vậy
Tôi nay
Ba Thới tùng Quới Mỷ-trà
Tên Thạnh
Phật bà chủ nhà Sadec
Nhiều
người ghen ghét mở bét bạc bôi
Nhiều việc
thương Vôi thương ôi ong Bướm
Việc đời
lụy ướm như bướm gầy ong
Tên
Thành là ông Quan-Công thuở trước
Phò vua
giúp nước thuở trước rất miêng
Phật Thầy
Trần Nguyên dạy yên lê thứ
Trần Nhu
chiếm cứ nhị tứ Lang linh
Hai Lảnh
trung tinh độ tinh gò sặt
Hai Ngôn
thậm ngặt oán giặt hỏa thiêu
Cam hờn
quần yêu bao nhiêu chẳng cử
Chú tư
biện xử tích cữ tòa chương
Nhiều việc
tủ thương lưới vương Châu đốc
Hai Nhơn
tửtốc vị bốc cáo trình
Nhiều việc
bất bình thương tình chú bảy dám bì
Nói chuyện
phấn chì biên thùy chử dạ
Vợ tôi
người đọa đồng tọa tên Thìn
Nhiều việc
bất bình thương tình tôi nói không nghe
Mẹ con một
phe be be lòng giận
Để tôi lận
đận chẳng giận vợ con
Đời cũng
thon don
Trời định
lý hiệp ý thời nhờ
Có thuở
dại khờ có giờ minh lý
Hậu tồn
tự ý thị quí vị thân sao phải
Nói ra ải
ải như chệt hải hon
Sỡ nổi vợ
con nước non thẹn lắm cho
Những việc
đói no để cho Phật định
Đừng
lòng trung nịnh thậm bịnh đa mang
Giứt đạo
tào khang hung
Gia lòng
cách thậm trách bất văn
Lo việc ở
ăn lăng xăng thời khổ
Cửu quyền
thất tổ biết khổ hay huờn căn đem lại
Biết thiền
hay bại biết hại hay nên
Chẳng tưởng
bề trên cho nên quên suy
Niệm chẳng
xét suy lưu ly khó niệm
Vinh cửa
khổng các tổng qui mòn
Một người
biết khôn đi làm Phật
Đất sanh
vạn vật Trời Phật riêng
Chổ điểm
chổ khuyên quấy riêng phãi
Có ông
Thiện đế có kế ác vương
Có lập
nhà thương có vương Hớn thất
Có cất
chùa công
Có bạc dằn
kho có lo Thầy-kiện
Có truyện
Tây-Minh,có kinh giữ đạo
Có gạo
hai lu có tu thiền sanh có anh Tiên đức
Có tức
nhà thờ có cờ ông thẻ
Có kẻ
không soi có người coi thấy khuấy cho hôi
Có chúa
có tôi có ngôi Bồ-tát
Có con
Ngã bác có cát vàm nao
Có lập
Có đường
hung kiết có Tiết Ứng Luông
Có tròn
có vuông có truông có núi
Có sông
có suối người hay có Tây bên cẳn
Tay nghe
văn vẵng người chẳng cầu siêu
Ý muốn xử
tiêu làm yêu mưu kế phong thần
Người phải
ân cần Thánh Thần chứng chiếu
Dạ no nước
yếu nhơn tiếu ưu đập đầu cầu Phật
Đời nầy
thiểu Phật đa vật đa ma
Người chẳng
xét ra việc ta khó xét ít thương
Chẳng
nói quốc vương ăn tương với ớt
Đầu quăn
môi trớt chịu ớt chịu gừng
Ăn nói
không chừng nhiều bí rợ không sợ bó đau
Việc phải
có dao lao xao đủ lẻ
Biết thời
ít kẻ nói lẻ nhiều đường xanh quanh biết họ
Cứ kỳ
hai họ thượng thọ qui căn
Tuy nói
lăng xăng lo ăn cho chúng
Người
không bị đau
Trời Phật
giải lao biết sao cứu độ
Kẻ xưng
Phật ngộ người độ Phật Thầy
Chim ăn
mắc bẩy chim sẩy nhẹ lo
Kẻ đói
buội tre việc e phải trùng
Việc nầy
nói túng Cao-lảnh Phật phiền
Bất dụng
lương tiền dĩ hiền hồi nhâm tý
Cờ thời
nước bí lượng ý thấp cao qua
Kêu bớ
nhà chớ tu mà về bển
Con bò lển
nghển về bển đem theo
Để đây
ăn lể tết không chết không còn
Càng hao
càng mòn không dòn một bửa
Nước nam
dậy lửa khó chửa xâm lăng mạt căn tận số
Tu xao
xưng cố chức ố thượng thiên
Nói việc
Tây-phiên ngữa nghiêng thân đổ bề từ manh
Tu thời
khôn lanh hôi tanh không thấy
Chẳng
thà cày cấy dơ dái chẳng nài hoài khổ hũy
Tu không
biết nghĩ tu vĩ tu vơ
Tu đạt
thiên cơ tu ngơ ngẩn tội mình
Sao chẳng
tu tình tu hình chi vậy
Tu chi tầm
bậy tu vậy uổng công
Tu thương
Tu sao bất
lượng bất trượng bân linh
Cửu huyền
thất kinh Phật linh ngồi ván
Thấy việc
ngao ngán ngó đông ngó không đặng tỏ
Tây ngồi
cho rõ để cõ xõ nhà
Trước lạy
ông bà sau hòa Phật cho mau
Áo tẫy
khăn lau rửa mau sạch mặt
Giữ lòng
cho chặt nước ngặt khó soi
Kẻ thấy
cọp
Saigòn
câu lọp không cọp ở rừng
Nói việc
lẩy lừng ngó chừng Tây-Điện
Việc nào
hiển diện
việc trồng
tre người nghe không hiểu
Tiền
trình vị liễu thượng biểu tờ chương
Nhiều nổi
oan ương phụ vương khai khán ngán năm tháng ngày giờ
Chí dốc
phụng thờ huỳnh cờ an vị
Đồng lai
Gia Nghị nhứt vị thanh long phước thọ
Cầu cho
hai họ tý ngọ bất vi miển si vi thức trí bương ấp
Đào sâu
khó lấp Long ấp hởi bây
Trách thạnh
mỷ-tây không ngay một đứa
Trai thời
lứa lứa nhiều đứa hỗn hào
Cách tê
bài cào thầy lủ mầy kèo hủi
Rủ nhau
chạy lủi kẻ ăn
Còn cửa
lăng xăng tranh ăn thời khó
Việc ăn
thời có việc ó thời không
Cầu chệt
sơn đông cú miệng thú chỉnh ghê
Thấy kẻ
tu tê chĩnh ghê chĩnh sợ
Miệng
kêu cậu mợ mau bợ bán bưng chưng trái bướt
Tuy là
nói trước thấy nước mới hay
Thậm khổ
việc nay thương thay Gia Nghị
Nhiều
người hung
Nhiều việc
suy lung kẻ trung người nịnh
Mỷ-tho
Gia-định nhứt lịnh Định tường
Tân-an
cang tường Long-xuyên cấm cốc vị tốc Cần-thơ
Nhiều việc
ngẩn ngơ su sơ Rạch-giá
Tây-ninh
phong hóa bề đá cất am cất cốc
Cà mau dục
tóc cấm cóc chùa voi
Việc thế
phông soi chẳng coi Ba-vác đại tây
Cầu tàu
qua đây búa tay dao Bảy
Banam
chưng nhảy Phật tẩy Trà vinh
Thấy việc
thất kinh hồ hét đều ghét Bổn sư
Bổn đạo
phân chư lo tư lục tỉnh
Nam vang
bất vỉnh thác nghỉnh cần thơ vọng hô bải cải
Bến tre
làm phải người cải Ba xiên
Tới án
Hàtiên sầu riêng cần dọt
Nói Bạc
liêu
Ông cấm
đá tiêu Thuấn nghiêu tỏ rỏ
Phật
Trùm Tây bỏ nhiều ngỏ Takeo
Người sợ
mang eo không dồn trục trặc dục dặc Biên hòa
Nhiều kẻ
cần cả cất nhà Xà tón
Việc làm
nhiều món không ngón Bacnam vàm đất bạc
Vận còn
bất đạt xiêu lạc Vĩnh long
Sadéc
vòng trong minh mông đồng
Gò công
mang tai chịu hai trận bảo
Tử đa ấu
thị Sơn chà
Tra án bất
hòa tại tòa Chaudoc trường cải bé bến Nghé trương giương
Cá cóc
oan ương khôn nhứt môn kế khổng
Bất an
chú tổng trống lượng Cả dầu
Ngả-bát
bắt cầu dạ sầu sơn lảnh
Các nơi
coi bảnh ba lăng xăng Hồngngự
Việc làm
dụ dự bất tự Vàm Nao
Nói thấp
nói cao lao xao cần lố
Xuất
trong tráo thố
Những việc
lo ăn lăng xăng Cải-sách
Ăn no
đánh phách thậm trách Mái-dầm
Lòng chẳng
âm thầm sợ lầm vàm phấn dạ tấn chắcđau
Nói việc
làm sao Vàm Nao ở lại
Tối thời
nói dại người lại nói khôn cải lớn
Chưn hài
chun hớn chợ lớn Trà Tân
Cái bé
hiếp dân ỷ thân quan lớn
Chê con
Rạch-Kiến
Kỳ son núi non Thị Rịa
Nam Bang
Tần địa nó lịa Mặc dưng
Ông văn
lở mười lo đạo giả mạo chiếu chương
Hết kẻ vận
lương oan ương Tứ-sở
Bắc-đai
mắc cở nhà du mù u Láng-Thé
Ăn no ó
ré vạch xé Láng-hầm
Tôi thiệt
ăn nằm, ăn nằm xào hết Trà niên
Cù là sợ
Phiên cất riêng Rạch sỏi
Ông Hiển
thiệt giỏi chạy khỏi sốc suông tuông núi lấp
Việc làm
bất cập phải lập Ba Thê
Nhiều
người đều chê lập quê Tấn Đức
Việc
mình mình lao
Nước chảy
lao xao xa ao khó lội
Bằng
tăng là cội khó lội Bắc Giang
Thóc-nóc
la làng
Vinh tre
lộn kíp chạy tiếp Cỏ-bon
Vỉnh Tế
núi son đề son Cầu Muốn
Nuốc mệt
dừng quên ở trên Tam Cấp
Miệng đừng
lấp tức Thủ Thiêm
Thủ một
cổ kim lập nghiêm bến Thế
Rạch
Vỉnh
thông vật quới đi tới Tịnh Biên
Vòng cú
lổi lầm hỏi thầm Cái lộc
Nhiệc
nhiêu ăn giải giải phải thảy Trà-bư
Lửa để
trong lư bất cư Thị-đại
Tuy là
nói bậy khó đậy đi qua Tổng-cáng
Dạ lo
ngao ngán chơ oán Dầy-tho
Bảy xào
chưa no còn lo Quản phátsợ nát Thú Hồ
Kể hết
cơ đồ một hồ xóm mới
Bạch-Ngưu
vận tới hỏi nới Trà lòng
Phải nước
đục
Tứ
phương tùng phục nước lụt Láng Linh
Dạ dốc
thỉnh nghinh quản thinh Trà-kiết
Dạ lo
Xa-keo
thảm phiền tìm miền Bố thảo
Năm di
chí lảo vỉ bảo Giang-Cơ
Nhiều việc
ngẩn ngơ thơ thẩn chỉ dẫn Cái-thịa
Hai cái
phân chia nói lia Cái tắc
Một đường
gai gắt ngó tắc chê vàng ham bạc
Bến
tranh mặn lạc nước bạc giòng Huê
Nhiều việc
khen chê người ê Tân Định
Rau râm
Miệng
vái lâm dâm cơ thâm Bến-Bạ
Phèn-đen
chê lạ chung chạ Lăng gù
Cái Dầu
Cái thế
thưa đấm ông Cấm như son
Bà-đội
không con ở non thành đá
Cái-sơn
Cái-lá cửa minh mông kể không đủ hết
Hòn tre
mối kết sợ chết Hòn Dờ
Nhiều việc
vật vờ gần sau mất vong đất chẳng còn
Tuy việc
hao mòn giai dòn chưa tỏ
Chữ nầy
chê bỏ không ngỏ qua truông uông lụy tuông nước mắt
Việc đời
gay gắt nam bắc một tôi
Nhiều nổi
thương ôi khó thôi cơ Gia
Nay phải
nhắc ra quỉ ma khũng Gia Nghị
Mậu dần
Kỷ Tỵ Gia-Nghị đồng đăng có hương lân làm thân sao đặng
Than bề
ông thả sợ Ngã ba Vinh
Chẳng
nói làm thinh Của kho chẳng có
Hóa-Cù
la ó người ngó Cái-tiêu
Sở hạ buồn
hiu sao siêu sở việc trọng Long-đà
Nói việc
thiệt nhà sợ mà không thiệt
Nói thời
phân biệt sợ việc không phân
Dân cũng
đồng phước
Việc nào
nói trước chưa bướt than
Đồng điền
khô khan thở than sao thấu
Thượng
văn biểu tấn lảo đao binh gương linh Thần huệ
Từ sanh
số hệ nhứt nghệ nam mô
Mặc kẻ
ra vô nam mô khép nép thưa qua
Hữu Phật
hữu ma phân qua tà chánh
Diêm
đình lập tánh thượng thánh lập danh
Tri bạo
Tri nhơn
thức đạo tri bạo thức gian
Đi tới cải
ngan trở sang Mỷ-Thiện
Cai lân
lợi ở đâu chẳng thâu Rạch ruộng
Cổ đau
cuộn cuộn muốn guộng lên đàm
Quên mặt
coi nhàm Cái Nổ chịu khổ tháp mười
Bắc
chiên nhiều người quên cười biến khốc
Tây
phiên nả tróc bắt tốc cường thọ trường dân bộ
Đa binh
nhứt ngộ nhập mộ đa điền
Làng bắt
đi liền kinh tiền Vỉnh Tế tận thế đa nhơn
Quan cựu
vô phân hành đàn nhựt dạ
Minh
quân dỉ đọa sát hạ Phật hình
Cầu tử bất
chứng
Bịnh con
chẳng đứng nghi chứng sanh cờ
Truyền
phá nhà thờ mấy giờ tan hết
Việc còn
câu về
Nhiều việc
phân lìa trở về Tây trước
Thập tự
vô phước bắt bước ngan qua
Việc tại
quốc gia chịu cực chịu cực nhiều phen
Chịu khó
mới khen không trơn cũng phải
Nói sao
không cải quấy phải giữ của cho ai
Người khỏi
họa tai ơn ai ăn cho uổng
Con mèo
thiệt nạn ăn uổng
Có tình
Ngã-bác có giác vạy ngay
Đi tới
phương Tây mới hay công chuyện
Gỏi qua
Nam điện mười năm hỏi thăm một tuổi
Cớ sao bỏ
chuổi theo buổi đeo kiền lạc thiệt bạc cũng tiêu
Thiệt dạ
Thuấn Nghiêu còn tiêu phần xác
Có ai
ham rác ham cát ham bùn chẳng dụng tiền của
Có ai
ham đủa bỏ của bỏ cơm lộn xà
Thấy thiệt
kỳ đà la mà rắn mối
Sáng Trời
như tối có mối như chưa
Nằm võng
hết
Nói ra
câu kết nhiều nết khó lường
Kẻ thời
tâm cường người thường dạ nhượt
Thương
cường sao hai bên muốn nên nhỉ thính
Thiện
ngôn chỉ tính bất thính ác ngôn
Mười việc
mười khuyên không điên không tri lý tri tâm
Tri siểng
tri thâm tri lâm tri thị
Mới tri
việc chị mới vị việc em
Mới
hung
Mối biết
việc trung mới tung tùng nịnh
Mới định
việc nhà mới hòa nhơn thế
Mới kế
nhơn lương
Mới tỏ
anh hùng mới tùng hào kiệt
Mới thiệt
trung lương mới thương trong dạ
Mới tạ
nhứt môn biết tôn lể dỉa nhơn nghĩa tuyệt đoan
Dạ người
tham gian làm quan sao phải
Tri hòa
tắc cải quấy phải tắc phân
Bất vị
phải vậy
Làm người
nói bậy nói vậy làm sao
Kẻ thấp
người cao lao xao cười nói
Nói ra
biết nói hoài nói hoài quên mất
Nhơn
giai hửu khẩu kiết hung
Cầm thú
suy lung vật hung vật kiết
Lập tiền
Gia định đạt lịnh cải danh
Saigòn
ly quì việc quỉ
Ở đời
không nghỉ việc thủy việc bể rồi
Tàu tây
phản hồi chưa rồi bể nửa
Chớ sơn
theo bửa gập lửa phải tiêu
Bộ hành
lịnh nằm lăng trở than thở chẳng an
Thấy dấu
mà than mà than cho dấu
Có ai muốn
xấu vật báo không ham lòng ham tiền bạc
Chẳng
qua cực lạc cho đạt tánh linh
Chẳng trải
sử kinh cho minh nhơn thế
Tóc trầm
chi
Nghèo mới
bán đi giàu khi nào bán
Thế chưn
ít tháng chịu nán năm nay
Năm tới
thấy Tây nhắc dắc tới ma mới dắc đi
Giữ chắc
lời ghi lời ghi cho chắc
Lòng nam
dạ bắc nó ngồi việc hồi năm mới
Con ai đẻ
nới tuổi mới hăm lăm
Trời Phật
tích tâm hỏi thăm thời hỏi việc chi
Quì trước
cung ly tội chi xưng tội
Ơn người
ơn đội việc tội phải cai ai mà ỷ
E như
con đỉ hũ hỉ không con
Chẳng dạ
sắt son nước non tiêu hết sân si
Phật ngồi
cung ly nói chi thời nói
Trước
nhiều cơn đói việc nói cơ Gia
Nhiều nổi
hiếp
Đời nầy
lộn kiếp ăn hiếp cơ Gia
Thấy thời
người ta quỉ ma tại đó
Kêu chồng
bằng nó kêu Phật ma người ta nghe rỏ
Trâu bò
ăn cỏ không ngỏ tội chi
Người ta
sân si e khi tội dử tội dử chẳng hèn
Trời mới
đỏ đèn gói phèn chưa dạ
Người
chung của chạ người chạ của chung
Sanh chớ
hỏi
Làm hung
thời giỏi tớ khỏi hỏi lòng
Căn nợ
cái lòng vợ chồng hiếp ý
Tam nửa
lời chửa muốn thôi
Dụng nước
chế vôi châu ôi đó
Ăn thời
muốn ngó việc khó muốn không
Phước tội
quãn ân lập thân Hưng Thới
An-giang
quyền quới thấu tới cửu trùng
Quản cơ
anh hùng phục tùng quan quan lớn nào hay
Lòng chẳng
đầu Tây giử ngay một dạ
Nay tôi
làm lạ lưỡng dạ bá tâm
Chổ nào
có chổ
Hổ thời
miệng hổ giử chổ sơn lâm
Có miệng
mà câm có thâm tại vỉ
Dạ lo đấp
lủy
Cho thấu
lời nguyền tới miền Ngọc Đế
Hoàng ân
thập tuế ngự chế mười hai
Tích thiện
huờn lai
Việc đời
tứ thứ chiếm cứ ba ngôi
Tam thứ
thương ôi khổ thôi là khổ
Một ngày
một trổ đạo lưỡng bình sự ninh sự loạn
Hoàng ân
con trạng sự loạn khó phân
Mối nước
chăn dân đời chưa hỏi tai giỏi thời nghe
Đốn một
buội tre sạch que ván nhện
Xanh quanh
vần vện phách vật vờ bàn cờ khó đứng
Tướng ngồi
làm chứng sỉ đứng một bên
Hai nước
hư nên mê biển khổ mã khổ quá giang
Gặp thuở
hiển vang trung cang nghĩa khí
Phật Trời
lập ý tưởng ma mà nói mà giả ngộ
Nói vui
cười rộ việc ngộ khó han
Nói móc
trong gan soi cà nát bấy chưa thấy Tây vô sống xô phơi khô dân chúng
Động đau
lòng súng thới
Ta chẳng
thương ta thương ma mới khổ
Động đau
lòng gổ thời gổ mới kêu
Lời nói
trớ trêu miệng kêu châu ổi!
Thiên cơ
sao chổi gió thổi tiêu ma
Ta chẳng
tưởng ta tưởng ma mới dắc
Tri dỉ
tri ân tri thân nan dị
Thức kỳ
Gia Nghị nam dị tiền căn
Giặc dậy
lăng xăng lăng xăng giặc dậy
Đánh
nhau tầm bậy tầm bậy đánh nhau
Nước nào
ở đâu ở đâu đánh đó
Vận
nghèo thấy ngó thấy ngó vận nghèo
Người
thác bá bèo bá bèo người thác
Đâu đâu
tan nát tan nát đâu đâu
Đặng chổ
ruộng sâu ruộng sâu ở đặng
Bấy lâu
lội lặng hết nặng tới nề
Chưa đặng
chọn bề việc hề sung sướng
Hữu nhơn
vi tướng đất mướn ruộng thuê
Chưa đặng
thiệt quê con tê còn dại
Tạm an
liều trại nhứt bại cửu thiền
Dỉ biện
qui tiên dỉ hiền qui chánh
Lập
thân vi Thánh lập tánh vi hiền
Lòng phải
chi tiền làm hiền mới nổi
Nói ra
biết lổi khó nổi ăn ngồi
Lòng phải
trau dồi nương hồi ly loạn
Ngộ nhơn
ngộ loạn dỉ đoạn ngôn phàn
Đức
thánh lương nhìn dĩ ân phế oán oán phế ân
Phàm ngộ
ngôn nhân dĩ phân nhơn nghĩa
Ví như
chén dĩa nhân nghĩa phi ân
Hai thuở
Nói ra
nói dở theo thuở loạn ly
Chớ nói
sân si dể dì khó ở
Lao ăn
Ngao
ngán cho đời nhiều lời thậm khổ
Nói ra xấu
hổ thậm khổ Cơ Gia
Hửu Phật
hửu ma
Du lâm
đa vật hửu Phật hửu ma
Tiên trị
kỳ gia hậu ta xử bỉ
Tiên kỳ
xử kỷ hậu phân quan dân bất luật
Nhơn dân
dụng thực trung thực dụng ân
Quân tắc
dụng dân dỉ ân tứ hải phục tùng
Lập tri
anh hùng tương phùng tứ hải
Biết thời
chẳng phải dạ cải rằng ngu
Khó tỏ rừng
nhu Thánh
Bá nhơn
bá tánh bá tánh bá tâm
Xuất khẩu
như lâm xuất tâm như khẩu
Cao phi
viển tẩu
Phật ngồi
từ bi nhơn khi khó trốn
Đoài ly
chấn tốn nan tốn càn khôn Sự cựu
Khá dảm
hậu cảm sương phong
Bất kiến
phương ban nhơn an Tây điện
Xuất
ngôn cựu truyện đông thọ ấn minh quân
Các sự đồng
tuấn thiện quân đồng gia Tứ Thánh
Tam tài
nhứt tánh vi Thánh tam Trời
Dỉ hậu lập
đời phân Trời phân Phật
Nhị
thiên túc vật ngoại Phật nội Trời
Tây đặt
thuận thời lòng nội mẹ việc nhẹ ngoại cha
Tuyệt cỏi
diêm la tâu cha Thượng cỏi
Ở đời dể
hỏi người giõi thân nghĩa nhân phòng khẩu
Lập-Thần
Thiên cẫu mang khẩu bất tề
Bất oán
thiên hề bất tề tiêu nhơn nhơn phải hỏi
Hai sao
qua khỏi chẳng hỏi hai sao
Hai ngọn
lại giao cái cao cái thấp nát hướng Tây
Canh Tuất
đều hay góc tây sau hậu
Thiên cơ
dỉ lậu cơ hậu nang tường
Người sự
thế
Thiên cơ
lập kế trần thế bất tri
Kẻ ở người
đi kẻ ly người hiệp
Giao
An-giang
Tây đắc
thắng bang dạ mang thất ước
Thức tri
việc nước việc nước lo sau quân tử
Dự ngôn
Hứa sử ngôn ngữ Mục Liên
Tri sự
Tây Phiên tri Tiên Nam-Việt
Trị
nghiêm
Tri cổ
tri kim lập nghiêm mới nổi
Xuất điềm
sao chổi khiến nổi Tây qua
Chẳng xử
trở lại
Tiền
vinh hậu bại tiền hại hậu vinh
Nước nào
đắc linh chư binh ủng hộ
Phật cứu
độ phò hộ chư gia
Tích ác
phùng ma thiện gia phùng Phật
Nhơn
thân tri vật vật bất cựu dể phân việc tân khó nói
bất tri
dạ chói lời nói như không
Nghe nói
bên đông dạ trông bên bắc gay gắt chưa chắc lo âu
Lúa cốc ở
đâu chê đây người nay nói quấy
Tôi thời
ngó thấy giấy ngó thấy chữ son
Bút mực
nước non mai rau trai rau muống
Trước
trong muốn uống nhà bạo hết cơm
Úp chạ
hư nôm trái thơm nhiều mắt
Đông Tây
Nam Bắc có mắc ngó ngó cùng bốn phía
Ngó tiền
ngày vía thấy phía đàng sau
Thấy việc
mới lâu trước sau thấy hết sống chết thấy hết trong Trời
Thấy đủ
việc đời thấy thời chưa thấy
Thơm dầu
thúi bấy ai chẳng ăn cơm chê thơm rát lưỡi
Sức the
như bưởi rát lưởi ăn nhiều
Chẳng nhớ
mai chiều công ăn học, hữu lộc hiển vang
Hữu phước
làm quan hữu gian làm mạt
Thời suy
vận đạt quả trầm luân mắc chưn tuyệt hậu
Tiền
tràng Kỷ-dậu không đậu không ưng
Ất sữu lở
Nhiều đường
gay gắt Tây mắc Mẹo Dần
Tôi phải
nói lần rần rần Thìn tỵ
Phật Trời
bình trị lớn ly vương thảm thương giây lớn
Bất tri
hậu hớn làm lớn Hớn Tần
Hạ mục
gia bần, vi Nhứt hổ là tôi
Da chó
thả trôi thương ôi nhiều khúc
Tức mình
hạ bút đặt lúc ngu tâm loạn chí
Vi nhơn
bất ý mạt trí kỳ thân
Tri tắc
kim ngân mạt phân kỳ lực
Quốc gia
dụng
Tri đắc
càn khôn vi tôn Thánh đạo
No Thần
hằng dạo Thánh đạo hằng xem
Mắt ghèn
tèm hem rỏ
Dấu thời
xem tỏ rế xỏ lộn cuồn
Nước chảy
trên nguồn dưới xuồng chở khẫm
Chử hành
Bạch Phật
việc lành chờ dành việc dử
Trước
dùng chử Bửu giữ đấu tranh Hương
Đặt về
Còn hởi ở
bìa phân lìa phụ tử
Nhiều
người nghịch bạo bất đạo bất nghi
Bất thức
nghĩa nhân nan phân đạo Phật
Việc nhà
lật xật việc Phật bất tri
Nhiều kẻ
ngu si hậu ly loạn bất trạng bất dân
Vô mục bất
phân vô phân cư thế
Giả điên
lập kế độ thế cứu dân nói rân khó chịu
Việc nào
không liệu dạ chịu việc nay
Sợ khó
cái thây cái thây sợ khó chó chịu khó là tôi
Người ỷ
cao ngôi thương ôi người ỷ vang tự đoan bất chánh
Phật Trời
đồng tánh đức Thánh đạo chung
Tiền cáo
cội thung tri trung tri định bất lai
Gia Nghị
huờn trai ai ai tùng phục
Phật vơ
sở dục phàm tục thức tri tâm bất độ
Quan-âm
bảo hộ nhi ngộ bà hai
Già trẻ
gái trai ai ai khá tưởng
Ông làm
xã trưởng an dưỡng Thới Hưng
Hiển Thánh
Trường xuân lập Hưng Thới xã
Đồng
chương Hai Cả lập xã Trường xuân
Dân
chúng đồng ưng kỉnh vưng phước thọ
Trung
ương tý ngọ hai họ ứng điềm
Trần
Nguyễn trọn niềm ứng điềm kiết túc
Nên hư
có lúc hạ bút đề thơ
Hậu nhựt
kiến cơ tri thơ văn tự
Thế gian
vô sự lự vô nguy
Hậu nhựt
bất tri người đi cõi khác
Bất tồn
tích ác lời giác hậu lai
Tự ý gái
trai chiều mai cũng thấy
Cuộc đời
tài mưu trí
Lộc Trời
trợ ý có trí cản ý ai
Chẳng
dùng rau trai thọ tai vào túi áo
Ăn no lo
báo nói láo không chánh sách kinh
Nhơn cư
bất minh loạn kinh phế bất cố
Vi nhơn
bất tố Lử-Bố sát gia
Tiền nhựt
oán tha đổng gia sát phụ oán xưa
Tiền nhựt
chẳng ưa trận chưa lập kế
Lập lời
tri thế tiền phế đinh nguyên
Lử Bố
lòng hại mạng
Tận tình
phân đoạn khuấy loạn Tư-đồ
Tiền nhựt
giả hồ cơ đồ báo hậu
Bất tru
sự quân
Oán để
sau lưng lở chưn trước mặt
Nhà ngô
sanh giặc trục trặc hớn gia
Tá ước
Việc
mình lỗi trước Tây trước lỗi sau
Hai việc
lỗi lâu Phật đâu trả quả
Việc rằng
hai
Nhắc lại
việc rồi từ hồi tuyệt Hớn
Qua Tần
làm nhớn nhà Hớn không vua
Nam việt
quốc
Nước nhà
thiệt mất phế quốc cũng lâu
Tôi chẳng
thấy đau trước sau Phật dắt
Nhiều đường
gay gắt ỷ thần hiếp Tần hũy hoại
Chê Tần
rằng dại tồi bại Hớn khôn
Bất quí
càn môn hiệp khôn vô đế tới nay
Thiệt chẳng
ai hay từ nay lập lại
Người
khôn tôi dại tôi lại miệng người bất lực
Vô nhơn
trung trực nhiều bực trí tri
Nhiều bực
trí tri nhiều tri nhiều ghét
Nói ngay
nhiều ghét
Nhiều giận
nhiều hờn tiếng đờn nam bạc
Người
Nam ở bạc xiêu lạc người Tần ơn Tần chẳng tưởng
Tây Tàu
bất dưỡng người tưởng bạc nhiều
Thất đức
việc việc chiều bạc nhiều nhiều bạc
Còn dâu
nhiều hung
Tức dạ
người trung nói hung khó nói
Tân trào
đa quỉ cựu dỉ đa ma
Phép Phật
tỉ phương châu muốn tiêu trần thị
Thiên cơ
bất vị
Đêm nằm
thiếp thiếp nhớ kiếp thuở xưa
Nhiều
Nay lập
trung tinh lở ninh tôi nọ
Tri kỳ
thương thọ tội nọ thức tri
Mấy kiếp
thác đi thức làm hại việc dại việc khôn
Đem lại
nhứt môn càn khôn đại đạo
Tổng đồ
cơ tạo đại đạo nhứt môn
Tam giáo
qui
Phật tâm
ứng hiện dỉ biện giáo truyền
Lập hậu
tri tiền tích hiền tri Thánh
Bá nhơn
nhứt tánh bá Thánh loạn đa tâm loạn khẩu
Nhứt tục
mạc tẩu nhtứ khẩu nan ngôn
Nhị khẩu
tri khôn mả bôn tứ túc
Đệ huynh
bá thúc dử lành chưa bành hai việc
Làm người
tuấn kiệt hư thiệt không phân
Sao chẳng
an dân không tước hưởng phước trào nghi
Quan bất
xét suy phước ly họa chí
Nhị niên
giáp tý sau thương trước thương sau ghét
Trời năn
sấm sét soi xét lăng xăng
Chớp chớp
bủa giăng chưn bướt rướt nước ba vua
Không
nói hơn thua trên chua dưới chát
Lòng nào
ở khác hiển vang nay tan mai hiệp
dạ lo
chưa kịp cơ nghiệp chưa an
Đêm nằm
thở than cư vô chủ nước củ phi quân
Pháp sư
truyền xưng vi quân tử trước
Chử son
để trước
E nổi
nhiều kinh người rinh không nổi
Tay liền
cầm chổi quét thổi lá đa
Quét mảng
đời cha
Con vua
chờ bửa miệng sửa làm vua
Vua chẳng
tranh đua con vua tống thân
Người
nghèo tượng
Nước cờ
bí trượng sỉ tượng không gần
Binh
lương
Nào dạ
có thương tướng vương hỏa trận
Tiền thù
nghị
Dạ mông
á dị Gia Nghị bị vây thiện tử tôn nhứt môn Gia Nghị
Trước
bình cáo thị anh chị khán tường
Sau lập
thế thường cang cường thánh thánh nhơn nan
Miệng chấp
ngu ngoan nhơn nan cuồng khẫu
Mả bôn
viển tẩu xuất khẩu tắc tri
Đa tri
đa lý đa trí dọc ngang đa mang khổ nảo
Đa nhơn
tâm thảo Phật bảo hộ thân
Đa sự hiếu
ân tán thân bốn biển một kiển rõ ràng
Nhà rách
Phật vàng vẹn toàn kinh sử
Đa tài
ngoan ngử đa tử tôn ngoại môn Gia Nghị
Tử tôn
Gia Nghị quí tị quỉ tà
Niệm Phật
Di-Đà vọng kiết khẩu thiết vọng linh
Tùng sử
tùng kính tùng linh tùng Thánh
Tứ tùng
hiệp tánh tứ Thánh minh Thánh đạo
Bất tri
hung bạo bất tạo quí ma
Bính
Thìn Thánh ra Diêm la chuyển động
Thiên
mông
Lời nguyện
cầu ông đắt công Thầy chứng
Nhờ ơn
giáo huấn an đứng an ngồi
Sống dập
gió dồi nan bất kiết kim khuyết bất tường
Ngao
ngán thế thường bất tường chê Nghị
Dầu lâm
tử thị bất tị gian tử an sanh nhục
Dạ nguyền
lánh tục sống đục bất an
Ách nước
còn mang thở than chưa thấu
Sống quốc
vương
Sống bất
xuất lương thãm thương việc sống
Dạ lo giúp Tống qui thống Hốn đường
Vọng Phật
minh tường
Thập
nguyện nhị bái quốc thái dân khương
Nguyện đắc
an đường niên trường cửu thọ
Chúc thọ
hoàng ân tuế ban hiển vang lạc nghiệp
Chúc dân
sum hiệp cơ nghiệp mỷ lân chỉ trình tường
Hiến thoại
kiến trường sự tường nhứt phát
Rồng
đoanh lầu các Bồ tát gia Diêm la Thượng đế
Hội trần
xử thế nhứt tuế ngoại niên
Họa gởi
Nam phiên Thánh Tiên phản bội
Phật độ
chư bang
Xử kẻ dọc
ngang cứu an nhơn thiện
Phật Trời
ứng hiện Nam điện ưu sầu ưu sầu vọng tưởng
Phật Trời
bảo dưởng hương trưởng nguy bang
Sanh lúc
gian nan thở than khẩn Nam điện ưu sầu
Chư quốc
bất cầu Phật sầu tha thiết
Công khanh
lạc tiết chẳng biết riêng chẳng yên bá quốc
Khán tường
gia thất chư quốc bất tồn
Nan tích
cựu hồn thiện quân quốc đắt thất việc cầu
Bất trí
ưu sầu bất cầu lổi đạo
đa nhơn
hung bạo bất đạo tu thiên du địa tán
Việc còn
xao xác thiện ác thọ tai
Chư quốc
chông gai không ai trưởng bảo dưởng cơn nguy
Không chốn
cung ly thiên qui an ẩn
Chịu bề
thơ thẩn đói lẫn tam niên
Hóa kẻ
khùng điên việc yên sửa xa môi
Nam việt
có ngôi thương ôi các nước
Không lo
việc trước cầu phước thiện duyên
Sanh tặc
họa
Biết rằng
mắc đọa giấy họa xưa nay
Phép Phật
khó thay thiệt bay phép Phật
Khó nhơn
khó vật trời Phật biết cỏi ta người la không Phật
Đời tham
tài vật Tròi Phật không màng
Lo việc
quan làng lo Ba Thời có tới Phật Trời
Xem hết
trong đời theo đời ma quỉ
Bất tri
thủ vỉ bất tỉ cổ thuộc tâm
bất nghiệm
lý thâm xuất tâm lợi khẩu
Nói như
tử hoạn tam nạn hỏa thiêu
Người
thác không tiêu người coi không tỏa
Minh tâm
chử rỏ dạy tỏ ở đời
Người chẳng
nghe lời khi Trời mới dỉ hạ mạt thương
Gia Nghị
thọ ương mang vương tứ quốc
Tán gia bại
thất tứ quốc sát ngô Gia tô sát hại
Nhiều
cơn tồi bại nghĩ lại mà coi
Trời Phật
xét soi đều coi Gia Nghị
Ai tán
thân
Đa quả
nan phân Trời cân tội phước
Nghị lo
mối nước hại trước hại sau
Hại trâu
lai
Trâu
mình phá hại tồi bại lâm nguy
Trâu Phật
dỉ qui thức tri Thánh đa
Lẻ hoài
Gia Nghị
hết tài lo hoài sao nổi
Nước
xuôi nay đổi nước ngược nổi lên
Hai nước
Nước ai
không uống dạ luống thủy tinh
Lổi thửa
cao minh trang tinh sau đặng
Chử
trung xem hiếu lòng thương ơn lương phải nhẹ
Tưởng
tình cha mẹ nặng nhẹ sanh thiền
Trung
quân qui tiền phiền anh chị Gia Nghị xét suy
Đạo lý
trọng nghi thực chi thủy thổ
Thân tôi
chịu khổ kẻ lo lăng xăng lích xích
Ăn nhiều
vô ích tuyệt tích biệt căng
Học đạo
vỏ văn nên căng mà khó nói đó mà đây
Nước lộn
qua Tây chảy ngay Nam Việt
Bất tường
hư thiệt trăm việc suy trung suy lung tâm trí
Thờ thân
hiếu chí tận tý kỳ quân
Phụ mẫu
bất ưng tùng quân thế phụ ân hành
Gia cư dữ
lành dạ đành vương thổ hiếu
Liên
thinh đại tiếu khẩu kiếu phản thần
Quốc loạn
Phật độ
cao ngôi thương tôn trưởng
Quân thần
Sát trào
nhiều thứ ý tứ tại thiên
Tứ quốc
đảo điên
Phật
truyền hiền tùng tiền Gia Nghị
Hậu huờn
kế vị Gia Nghị xưng hùng
Tứ hướng
phục tùng anh hùng đại kiếu phú tiếu phản thần
Xả phú cầu
bần vi thần tận lực
Xá gia
vi trực nhiều bực thương ôi ? vôi thấy thôi ngao ngán
Tu ngày
tư tháng trở oán Phật ra
Niệm quỉ
niệm ma ghét ta niệm Phật cải Phật tùng ma
Phụ tử hội
ca thiết tha nhà Hớn
Ôm lòng
đau đớn phò hớn ngủ gia
Người
chĩnh sợ
Khó hiền
tư trợ giàu bợ ai màng
Lời
chánh hơn vàng bạc ngàn cũng hết
Cơ còn
Cải tiến
saigon đem lòn gia định
Lộn căn
họ Trịnh Phật định họ Tề
Tiển thổ
Tiền đường
chí Tống Tiên thống phế canh
Tân hợi
đại thanh biết danh cai trị
Hớn tần
Gia Nghị tí lập riêng bình yên ngũ tuế
Ngũ niên
chí thế tục tuế khai cơ
Bá tánh
bơ vơ gắt nói chắt không sai
Cầu Phật
như lai lập khai khán quá
Tân Thiền
bể đá địa tá kinh châu trâu cỡi mả
Sanh tiền
thứ cả hậu khả thứ hai
Hoặc gái
hoặc trai hậu lai hai trẻ
Ở đời
chi
Khuông
phép lễ nghi thức tri phụ mẫu
An tâm tế
tẩu thuận khẩu tữ thân
Mười người
nữ nhân thai bình an tam nhị thọ thai
Lục thất
như trai không ai chữa nghén
Nhiều
người dung bén như chén nước đầy Thầy Gia Nghị
Phật Trời
tọa thị chánh trị trung phân
Gẩm việc
khó thay việc nay làm bậy
Phải lo
làm sao vậy một cuộc bạch tuột tấm lòng
Gái dạ lộn
chồng trai bánh chè đều hảo
Lòng
không biết thảo dạ hảo thời nịnh dõng cường
Trời Phật
khán tường Hớn đường suy bại
Mấy năm
đem lại tận bại hồi thiền
Vinh miền
dương thế
Trí mưu
dụng kế tận thế sự nan
Ẩn trí
trung cang tâm nan nghĩa khí
Dụng nhơn
minh lý
Rằng Phật
dụng tình thương hình khó nổi
Ai đều
châu ổi nói lổi khó nghe
Hiệp ý bụi
tre nói nghe Phật khiến để tiếng hơn vàng
Quân tữ
nhiều đàng la làng một tiếng
Lâm nguy
vận biến Phật khiến Phật sang cứu độ
Đa nhơn
hành lộ viển bộ truy tầm
Giúp cháo
cúng rằm không nhằm cũng cúng cúng cầu minh
Phước
chí tâm linh lịch kinh tại ý
Cổ nhơn
hữu trí kim lý hữu minh hửu biên
Cổ tiển
hửu truyện kiêm biện hửu thơ
Tiến đắc
tri cơ hậu thơ tri Thánh
Cổ cơ
Tri hậu
tri cơ lập cơ Gia Nghị
Lập tiền
an vị trào Nghi xưng danh vô nghệ
Tân trào
nhứt lệ nhứt nghệ quan quân
Thượng
trí hưởng xuân quân quân cọng lạc tận sầu
Thập bác
chư hầu hàng đầu Hớn thất
Giao hòa
chư quốc dạ bất phản chinh
Xứ vô liệt
Quốc
vương nhiều việc người thiệt mệt lo
Tôi thiệt
nằm co dạ lo trăm việc
Chưa
riêng còn điên chưa hết
Nói
không thuần nết trong dạ sắt đinh
Nước ngược
độ ninh chổ kinh không xem chê củ
Trời
không dám rủ Phật củ Kim-Cổ-Kỳ-Quan
Quí sữu
phá tan thọ oan phừng hai mốt
Quản đam
binh chốt hai mốt phá gia
Gia Nghị
không la người la Gia Nghị
Nhơn Nghị
dưởng hình
Ẩm thực
phỉ tình bất bình hại ngả
Hai mươi
bốn cả sát ngả báo ân
Nó đả bắt
mổ
Đem về
tra khổ tội mổ cơ đồ
Một lũ
Trịnh Hồ dực đồ ải ải
Tào mang
Bây lại
xưng trung tứ tung lủ nịnh
Bây mong
đạt lịnh sát nịnh phụ vương
Bây gọi
Tôi huờn
tùng ngụ nó dụ vô vòng
Tôi chẳng
bằng lòng nó hòng thù oán
Thấy bây
Kỷ dậu
lưu cư đánh dư một tháng
Một nhà
sanh oán phá tán phân hai
Phá rối
mấy từ khởi lý lập ý tháng năm
Sơ tứ cơ
thâm tháng năm sơ nhị
Hiệp đồng
lưởng vị phân nhị thủy theo đường kèo hủi
Âm mưu
xua đuổi nghĩ tuổi nhiều phen
Sơn đông
đều khen ghét ghen niệm Phật phiền
Chi ghét
người hiền dạ phiền nhân nghĩa
Của trời
rút rĩa nhân nghĩa thôi rồi
Quân tử
bồi hồi làm chứng nước đứng người coi
Hào kiệt
phải soi chẳng coi sao thấu
Anh hùng
thơ ấu Triệu Cấu hậu lai tri nữa
Ăn cơm
có bữa việc lửa không chừng
Nói chuyện
ở rừng chớ đừng kêu oán
Người chẳng
rằng mạnh
Bỏ đường
hiếu hạnh ngang ngạnh xa miền
Ái quốc
ưu phiền nhiều miền bất luật
Xem người
đoan
Người chẳng
lo toan hỏi han Di Lạc
Đem vàng
Phật trời
không biết nhơn thiết thế văn
Tri bỗn
tri căng tâm linh cải thế
Tùng kỳ
hoàng đế tri thế chánh tà tùng thiên
Trì thế
tùng Tiên tri Phiên tùng đạo
Dị đoan
tân tạo
Nam Tần
số cực phi lực Nam Tần
Tri
Thánh tri Thần gia bần nhứt sỉ
Hớn Tần
nhứt thủy tạo đoan lập an chư quốc
Chẳng
hay nước mất đa quốc loạn thâm
Nhơn hà
vô tâm siểng thâm bất thức
Cận đức
tri thiên
Cận Phật
tri Tiên cận Phiên tri thể
Của mình
đổ bể mất để chẳng than
Như vậy
quân oan
Hư đâu
không sửa ỡ bữau ở ngày
Ăn uống
lại bày dẫy đầy bát chén
Không trồng
cho
Cỏ mọc
lăng xăng không năng làm cỏ
Chi lang
quến thỏ con nhỏ quến thương
Nhứt nhựt
vô vương đao súng dân chúng thọ ương
Tri sự cổ
vương lòng thương kim đế
Tri tình
hương quế tri đế cổ kim Gia Nghị
Thượng
kim an vị Gia Nghị đồng tân
Hưởng thọ
hoàng ân vạn quân họ Thánh thọ cửu trường
Vạn phước
Hớn đường Hớn đường thọ phước
Dụ vẫn
không màng đáng nói chạy
Nôm na tầm
bậy vậy mới chê
Gẩm thiệt
nhiều tê quê hơn thổ
Dao đành
cắt cổ lổ còn đây
Chưa biệt
vạy ngay thây còn đó
Tử sanh
dễ khó có biết đâu
Mang họa
con trâu đâu cũng chưởi
Câm hờn
cái lưởi chưởi không đau
Nước mắt
tay lau đau nước mắt
Lưỡi mềm
còn chắt gắt cái răng
Lủ Tạ
Thiên-Lăng săn hơi thịt
Không chờ
vua tịch ngịch tâm cang
Chồn cáo
một hang can thiêu hết
Kỷ còn
hay chết nết nên đời
Dám cải
Phật Trời đời quá nghịch
Mây đen
mù mịch nghịch bất tồn
Tiêu tận
phần hồn tồn gì xác
Không
nghe lời giác nát mười thây
Huờn lại
cho bây đây xử nửa
Đến ngày
dậy lửa cửa tiêu tan
Cả lủ
tham gian mang nói xất
Tiêu tài
tiêu thất rất khôn ngoan
Nhớ thuở
tà khan mang tận khấu
Nhớ khi
tranh đấu xấu ngồi đây
Nương ẩn
cội cây đây bay nổi
Đằng vân
gió thổi cõi xác phàm
Người giỏi
lo làm hàm nhai thiếu
Áo quần
túm tíu khiếu không kim
Thiếu việc
phù diêm kim thiếu mể
Việc đời
thậm dễ để ba năm
Kiết
thúc hãi lâm thâm cao sử
Phật trời
trí cử tử quân sư
Phụ mẫu
ưu tư chư tài quốc
Lập đường
gia thất bất tùng ngôn
Tiền đắt
tài khôn môn hậu dại
Trả đi
vay lại bại thiền liền
Đứng nước
cao niên yên lịch trị
Cảm phiền
anh chị vị không vì
Ỷ thế bất
chì không chảy
Ngồi
nghe các vãi nhãy không cao
Nước chảy
lao xao sao nước đứng
Cuộc đời
nhiều cứng chứng nói cao
Cá cạn
trong ao sao dỡn nổi
Xem đời
châu ổi lổi trăm ngàn
Mong hốt
bạc vàng làng mắt mở
Nghĩ cơn
mắc cở ở trong hang
Đồng cỏ
cháy hoang mang tiếng nhục
Ăn chuôi
ở đục dục bỏ quần
Ra khỏi
chun rừng đứng nói quấy
Náo ai
ngó thấy máy Thiên-cơ
Lập hậu
hồi sơ cơ Gia Nghị
Bất bình
dám trị thị anh hùng
Phép Phật
lạ lùng tùng mới biết
Tri thời
hung kiết thuyết cam đoan
Hữu loạn
hữu an an huờn nhược
Tiền tri
nước ngược nhược huờn xuôi
Thế bại
tình lui nguôi mặc ý
Người ở
đời có trí thời hơn
Dạ bao
đành vong kiển thất sơn
Chí bất
luận phủi ơn đại đế
Vong
hương cựu tri tầm hương quế
Ý vị hà
vong phế bội sư
Loài phản
tặc tâm tư phản chúa
Kế lưu hậu
gươm linh tay múa
Ăn cơm
ai việc chúa không cần
Quân sát
thần quốc loạn gia bần
Thần sát
chúa phi Thần sát chúa
Chúa sát
thần phi chúa sát quân
Nẻo hạ
ngươn lộn kiếp trầm luân
Đường ân
oán sau lưng trước mặt
sau lưng
trước mặt ngặt không tường
Đố ai biết
đặng nẽo đường lộn căn
Khéo leo
lăng xăng ăn rồi ngũ
Lợi gia
tăng ngũ đủ đường thạnh suy
Xuất ý vị
tri suy phá lý
Đố ai
tri túc nhơn tình trí ngu
Ý sự
nhơn tu phu tử vấn
Phước
tài thôi tấn vấn tội sâu
Phá bậy
ruộng sâu đâu không phá
Sắt mòn
e đá há cũng mòn
Để tiếng
thời còn đòn ăn hết
Dầu lâm
mạng chất hết đọa trần
Kiến thế
hầu gần Dần mẹo Phật
Tị trần
oái vật Phật liên can
Xét lý hổ
hang trang hào kiệt
Lánh trần
vô biệt việc tiêu tan
Vô Phật
chư bang hang khó trốn
Phá ngu
một vốn bốn năm lời
Thấu đặng
lòng Trời lới thấu Phật
Dụng
lòng quới vật Phật Trời ưa
Sấm dậy
gió đưa mưa vuốt mặt
Ở đời
quá ngặt mặt không lòng
Tre nước
không trồng giòng muốn cuốc
Ghét
trung trau thuốc vuốt ngực dằn
Chắt lưởi
thằn lằn bằng hơn nửa
Nhà người
mở cửa sửa sang ngang
Của thế
dị đoan hoan đặng hưởng
Nghèo
nương lưởng thưởng tưởng của người
Bạc bảy
vàng mười cười thông lỏng
Chằn
tinh đại động rộng mấy ngôi
Chắc lưởi
than ôi tôi thiếu sức
Tu nhơn
tích đức thức dậy coi
Bực hẩm
còn soi moi lở nửa
Dạ âu bồi
dửa bữa cội văng
Ăn nói
không căn năn ăn nói
Rước Thầy
coi bói nói hơn Thầy
Lời cải
qua ngày Thầy không cải
Muốn vầy
tứ hải phải tích lành
Giáo đạo
lưu hành đánh bia tạc
Quân Thần
cọng lạc bạc bỏ rơi
Bắt lổi
nói chơi hơi mỏi mệt
Nói nghe
như chệt mệt hơi dài
Bởi chẳng
có tài mài chê chiệu
Khó toan
khôn liệu điệu quân Thần
Dầu trí
gia bần trần chẳng kể
Nghĩ cười
vô kể dễ bề đi
Bất thức
bất tri khi rằng lổi
Biết rằng
hồ hổi lổi hồ tai
Tay làm
hàm nhay ai cũng đó
E khi
giông gió khó niệm trừ
Tiền
tích thiện từ trừ hung bạo
Tà ma ngộ
đạo bạo lui ra
Bất quí
tà ma ta xử quỉ
Nhơn
giang bất tỷ thủy lưu liên
Tri kỷ
thủy Tiên riêng một cỏi
Có ai
xưng giỏi cỏi nào hơn
Nhứt điện
Thất sơn ơn Phật để
Người ma
muốn dễ để phần cho
Trong dạ
không lo kho của tới
Thiếu gì
quyền quới tới bên chun
Quyền tới
sau lưng chun lở cở
Sợ Trời
Phật quỡ thuở tà khang
Thuở tà
khang ngay gian chưa biết
Ít ai mà
trực tiếc vọng đông
Lòng vọng
đông việc không như có
Quyết một
lòng nương gió qui Tây
Quyết
qui Tây tới đây thấy Phật
Đố ai tường
nhơn vật đủ hay
Biết đủ
hay chim bay cá lội
Đố ai tường
phước tội làm sao?
Tội làm
sao cá ao cá biển
Đối ai
tường một kiển mấy quê
Kiển mấy
quê phu thê mấy nghiệp
Đố ai tường
cơ nghiệp về ai
Nghiệp về
ai mấy trai mấy gái
Đố ai tường
sông cái vô phu
Cái vô
phu không tu có chửa
Chí trên
đầu được nữa trứng con
Dĩ biện
núi non con mấy chục
Việc đời
phàm tục dục ai bày
Các việc
có thầy bày chỉ bảo
Giáo
truyền ấu lảo bảo vẩn tâm
Nhơn vật
dục dâm thâm một việc
Ở ăn bất
thiệt việc bất hòa
Những trẻ
tới già nhà bất thuận
Dục dâm
nhứt luận tuận nhứt tâm
Dâm dục
u thâm tâm bất giáo
Sanh đa
quỉ báo tráo chắc đời
Nam nữ
đa lời vời đổi tiếng
Hạ
nguơn cận biến khiến bất an
Bất kiến
gian nan tà khan kiến
Nạn dân
thế biến khiên nguy đa
Hột ngọc
quỉ ma đa thiểu liểu
Tăng sa
gấm nhiểu biểu khoe khoan
Bất cố
ngay gian tà khan tốt
Loạn ly
hoảng hốt thốt rằng nan
Phật chẳng
nói gian mang tiếng láo
Nhản tiền
quả báo láo thiệt coi
Biết mấy
vịnh voi…..sông rạch
Ở đời
chun sạch bạch tuột tình
Cây cả một
mình tình muốn đốn
Đời nầy
hao tốn khốn khó hoài
Kim lục
biến mài tài khối sắt
Lòng nam
dạ bắc chắc không ưa
Phật muốn
dây dưa trưa đừng héo
Ít người
nói khéo éo le nghe
Đốn phá
bụi tre le cắt mục
Sự hung
sở dục tục huờn hung
Vương đạo
bình trung cung kỉnh đạo
Vị tri
đoan tạo đạo hòa gia
Bất ngử
quỉ ma ca môn Thánh
Xuất tình
ngôn chánh Thánh hòa hưu
Nhơn
nguyện tùng lưu hưu hưu sạ
Ưu kỳ nhựt
dạ họa phước riêng
Nhựt bế
nhựt kiên nhiên nhiên họa
Nhị
nhiên đáo tọa họa khởi sanh
Kiên nhựt
vô canh danh bất vọng
Tứ
phương khởi động lọng cưởng oai
Giác chấp
Phật lai cai trị thế
Từ trưa
tới xế thế nực nồng
Bán cú dự
phòng lòng phi ngử
Thế vô
quan xử tử thị oan
Thế thị
Tàu mang gian năm mối
Sanh cờ
phản bối rối vò tơ
Bất kiến
thiên cơ trơ trơ lý
Bất tri
giáp tí ý giáp dần
Nói chuyện
lần xần trần bịt nhỉ
Mong
lòng tranh thủy nghỉ không xuôi
Có mắt
như đui lui vào lửa
Dạ mong
ngồi giủ lừa cháy trùng
Gió thổi
đùng đùng dùng vách gạch
Đá văn
sách bạch sạch tam thinh
Quốc ám
linh đinh huynh Hạng-Vỏ
Ra ngồi
đồng cỏ ngõ mắt xem
Hàn-Tín
làm em xem kho bạc
Buột gà
đức lạc Nhạc-quân chê
Cao xạ điếu
đê chê cá cạn
Gập cơn
khô cạn sạng lòng hang
Túi búi
lo toan hang hứng nước
Hửu thân
lo trước phước mưa dào
Nước nổi
dẫy trào vào ra khỏe
Mấy ngôi
cha ghẻ khỏe cha nuôi
Ăn ờ
không xuôi nuôi cũng mất
Phật trời
ngài cất mất phần ăn
Bất luận
sải tăng năn tu niệm
Nhơn
tình Mỷ Diệm niệm thơm tho
Ấm lạnh
đói no lo sao nổi
Những đường
quấy lổi hổi tới giờ
Hồn phạch
vật vờ chờ hội phá
Hai trâu
ví phá phá mới hay
Nhiều lớp
gian ngay nay xử hội
Bất kỳ
ngoại nội tội phước phân
Hối lộ
kim ngân trào tân dụng
Cựu tình
khẩu tụng dụng nhơn lương
Hám hoán
nhà Thương lương bất chánh
Lập vi
nhà Thánh tánh còn tà
Chẵng kẻ
thiệt thà giá trí trẻ
Nói ra
chẳng lẻ kẻ tu tà
Thuyết
giáo bất hòa nhà tu ngũ
Trồng
thêm đu đũ thũ ăn căn
Tròn
khuyết mặt trăng tăng đừng khuyết
Đừng
khoe mình biết khuyết bất tri
Một thuở
ngu si ly biệt tuyệt
Giáo
truyền tùng thiệt việc thế nan
Ý trí ngổ
ngang cang bất phách
Dị hà thậm
trách sách không son
Dưới nước
trên non con rửa sạch
Đít ngồi
bàn thạch bạch tu chi
Tây điện
trước ghi tri Thánh bạch
Nước
trông rửa sạch bạch cung ly
Nhượng ý
bất khi tri lắc nhượng
Cung ly
cõi thựơng tượng hạ nhơn
Bạch phật
thi ơn nhơn hạ đọa
Cỏi trần
đại họa dạ bồi hồi
Sống dập
gió dồi nhồi nhập quả
Nhuyển
nhừ nhồi nhả bã ngã nga
Vô phước
dầu sa ma nào hiếp
Cho tường
lộn kiếp tiếp dẩn đâu
Cá cạn
khó câu âu nước đục
Dạ nguyền
lánh tục đục biết sao
Như thể
chim bao sao chưa nhớ
Ngũ mê
miệng mớ sớ sết cuồng
Nghĩ việc
lòng buồng tuồng tập rách
Dòm vô
kinh sách cách đôi câu
Khó nổi
lo âu đau lành lại
Nói lời
khờ dại trại ở dài
Đủ việc
phép tài ngài thượng trí
Đa nhơn
thông lý ý khất nhân
Lưởng
giáp chiếu phân tân niên thọ
Nhị niên
tí ngọ thọ miên trường
Hậu đắc
can cường thường vỉnh bảo
Nhơn
giai bất lão tão vinh quê
Lủ bảy hằng
chê quê kim diện
Đường ba
bất tiện thiện tâm cang
Hai lủ
hòa gian mang nguy ách
Đệ huynh
tâm cách sách hằng ghen
Như lửa
mới nhen xen mấy bếp
Đèn dầu
một thếp bếp ba căn
Nhơn tữ
đầu săn căn huờn thổ
Bất ưu tối
khổ đổ hồn linh
Hồn đặng
quản thinh linh chi xác
Phật
vương Bồ tát các trị vì
Thiện
phu an tì kỳ Di Lạc
Hai sao
linh đạt Nhạc quân sư
Tích thiện
hà như dư thánh hỉ
Vận tề tồn
hỉ sỉ tồn vinh
Bất khả
chiến chinh ninh huynh đệ
Văn tùng
U Lệ hệ sự chăng
Tự bất sải
tăng văn đống cửa
Hết ai cải
sửa bửa tồn sư
Nhơn dục
sự tư sư phế đoạn
Khán tường
nhơn loạn bạn ác đa
Quán
khách vào ra ma lấn lước
Xem đời
tri trước nước phước lai
Mới gọi
làm trai lai mai quế
Niệm
tình tri thế kế Đế vương
Tùng thế
bất lương trương sao nổi
Cuộc đời
thay đổi nổi như phao
Thế loạn
khổ laoBao-Công chận
Thời suy
dạ quẩn vẩn bền lòng
Thấy phải
dự phòng lòng đánh phải
Quấy mà
chẳng cải phải đừng khen
Thấy trắng
rồi đen khen rồi quấy
Thấy như
không thấy quấy đừng chê
Hai lẻ
vinh quê chê bằng lổi
Nước
chưa vậy nổi lổi hằng ngày
Thấy việc
đời nầy ngày ngà lắm
Ăn cơm với
mấm thấm về lâu
Làm ruộng
trồng dâu đâu củng vậy
Đời nầy
nói bậy đậy chưa xuôi
Tiếng
nói không xuôi thời bể
Nghe
theo cho dể để ngày sau
Chưa biết
rể dâu đâu quấy phải
Con sanh
còn cải ngải nhơn gì
Theo việc
biên thùy kỳ vị ý
Dạy răn
tận lý ý bất dùng
Chê nói
tầm khùng tùng bất trí
Mẹ con tự
ý trí hà phân
Chí nguyện
lập thân thân chí nguyện
Phước
minh tích thiện thiện phước minh
Phước
chí tâm linh linh phước chí
Cầu quân
đắc lý lý đắc quân
Hưởng thọ
trường xuân xuân hưởng thọ
Nguyện cầu
hai họ họ nguyện cầu
Nhớ chúa
thảm sầu sầu nhớ chúa
Huờn lai
hia lúa lúa huờn lai
Thuận
gái hòa trai trai thuận gái
Đồng tâm
lễ bái bái đồng tâm
Đạt vận
hãi lâm lâm đạt vận
Việc đời
thuyết tận tận việc đời
Khó dể để
lời lời khó dể
Cho căn
rồi kể kể cho ăn
Lời nguyện
búa trăng trăng lời nguyện
Phật Trời
minh thiện thiện Phật Trời
Nước mắt
ra lời lời nước mắt
Việc nào
chưa chắc chắc việc nào
Trong dạ
như bào bào trong dạ
Lo đời
phước họa họa lo đời
Lòng tưởng
Phật Trời Trời lo tưởng
Cao minh
bảo dưởng dưởng cao minh
Cứu độ
quốc ninh ninh cứu độ
Chử thời
nhi ngộ ngộ chử thời
Trời Phật
trao lời lời Trời Phật
Nhơn kỳ dưởng vật vật dưởng nhơn
Tưởng
nghĩa người ân ân tưởng nghĩa
Hao mòn
rút rỉa rỉa hao mòn
Ăn hết để
còn còn ăn hết
Sống
chôn người chết chết hết chôn
Đại đạo
càn khôn khôn đại đạo
Tam hoàng
dỉ tạo tạo tam hoàng
Chẳng
nghỉ nhiều đàng đàng chẳng nghỉ
Thương
người chẳng tỉ tỉ thương người
Nước mắt
miệng cười cười nước mắt
Con trâu
người dắc dắc con trâu
Việc thế
chẳng lâu lâu việc thế
Lập kỳ
mưu kế kế mưu kỳ
Thôi
thôi chẳng biểu ai tùy
Gẩm trong
thiên hạ chê kỳ là tôi
Nguyện cầu
thiểu tuế kế ngôi
Cao niên
lịch trị làm tôi trung thần
Ngâm nga
biển Thánh non Thần
Trâm anh
nam nử cõi trần thanh tân
Mành mảnh
dân hỡi là dân
Phụng
loan ứng ngử mỷ thân long cù
Ngọc trầm
hải để diêm phù
Xuân thu
chiếm dắt long cù phi lai
Vửng
vàng lòng gái lòng trai
Chớ đừng
xao lãng mang tai bất kỳ
Láng
linh nhiều kẻ tâm lỳ
Bề trên
khai chậu chạy kỳ không hay
Ý sao nửa
mặn nửa chay
Nửa chừng
người lại bỏ đây sao đành
Người
sao chẳng nghĩ việc lành
Phải đây
làm dử không đành cũng ưng
Trước
xem Gia Nghị lời xuân
Truyền
hiền một dạ đồng ưng kế hiền
Chẳng phải
thân thích người phiền
Tích
thân hữu trí hậu hiền kế lai
Ở đời tự
xử ý ai
Kìa đâu
nam giáng nọ trai đông sàng
Bửa nay
khéo léo lở làng
Nhóm
nương ẩn chí tùng làng ẩn thân
Sỉ ẩn
thân vô vô phân sự thế
Trách ai
làm đại đế đảo điên
Đế đảo
điên sầu riêng áo nảo
Áo nảo hờn
từ lão chí nhi
Lảo chí
nhi bất bi thủy thổ
Thủy thổ
hờn Tiên Tổ chôn đâu
Tổ chôn
lâu lớp lâu lớp mới
Dụng tây
tà bĩ Thới chẳng theo
Thới chẳng
theo cheo leo duyên thiệu
Mặc thế
tình liệu biện thâm cao
Biện
thâm cao biết sao cho tỏ
E thấy nằm
đồng cỏ thúi hôi
Cỏ thúi
hôi thây trôi lĩnh nghĩnh
Hết mê rồi
người tỉnh thấy mê
Tỉnh thấy
mê ủ ê gia đạo
Những mấy
người hung bạo chẳng lo
Bạo chẳng
lo ấm no một thuở
Nghỉ thẹn
thùa mắc cở thẹn gia
Tích thiện
gia trãi qua biển Thánh
Ngộ kỳ
thời đồng tánh dắc đi
Tánh dắc
đi cung ly tạm trú
Để ngoài
dòng cầm thú tương tranh
Thú
tương tranh khôn lanh tự ý
Người ở
đời có chí thời hơn
Chí thời
hơn Thất sơn đặng tới
Trước lập
làng Hưng Thới quá đông
Thới quá
đông tích ông lập trước
Nước thạnh
thời hưởng phước Thầy ghi
Phước Thầy
ghi hết suy tới thạnh
Chí lo đời
đói lạnh sá bao
Lạnh sá
bao minh cao ứng hiện
Thế loạn
nầy nhịn miệng làm nên
Miệng
làm nên lo trên lo dưới
Cây héo
xào Phật tưới phải tươi
Tưới phải
tươi dạ ngươi chử dạ
Đổi hai
lòng giấy họa đừng than
Họa đừng
than ngay gian chung chạ
Muốn làm
người một dạ đừng sai
Dạ đừng
sai chiều mai cận Phật
Bỏ những
loài thú vật súc sanh
Vật súc
sanh hôi tanh đừng chuộng
Chốn
thiên đường như ruộng bỏ hoang
Ruộng bỏ
hoang lo toan việc đói
Sự nực
cười biết nói không ăn
Nói
không ăn lo căn mới đặng
Người ở
đời lánh nặng sao xuôi
Nặng sao
xuôi dạ lui việc khó
Sướng sức
bằng con chó nướng hơn
Chó nướng
hơn vô ơn ai kể
Người ở
đời muốn dể dể cho
Dể dể
cho dạ lo khô héo
Để đức
khùng nói khéo nói khôn
Khéo nói
khôn tử tôn Gia Nghị
Trước
ngoan lời cáo thị ẩn thân
Thị ẩn
thân dỉ nhân vì đức
Trách ai
làm cách bức ly căng
Bức ly
căng đa văn đa vỏ
Kế liên
huờn chí thỏ dởn trăng
Thỏ dởn
trăng sơn băng thủy kiệt
Biết người
lành dạ thiệt đừng khinh
Thiệt đừng
khinh linh đinh thuyền bá
Sóng ba
đào tính hóa mây đen
Hóa mây
đen mắt quen thời tránh
E những
người lưỡng tánh đảo xang
Tánh đảo
xang đa mang mới biết
Chí anh
hùng trực tiết biết xa
Tiết biết
xa lầm ma quỉ khuấy
Công phu
nầy chầy bấy biết không
Ba thứ
thi công không cần cáng
Lâm nàn
chớ oán cán không dao
Lới nói
không chiêm bao Dao phục nghiệp
Giỏi
theo cho kiệp nghiệp Châu Thiên
Phật khiến
hòa Phiên riêng tâm chánh
Bất tùng
tà tánh chánh làm gương
Xưa có đỗng
khương dương danh thế
Nay tường
mưu kế thế không hay
Gọi đứng
làm trai ai không xét
Người
ngay mà ghét xét căn phần
Trời phật
cõi trần phần thậm khổ
Tưởng
kim tưởng cổ chổ Tây-phương
Tiểu mã
thắng cương vương Hương Bửu
Chỉnh
ngoan trường cửu Bửu Hương vương
Bá phước
thiên lương trương vạn đức
Hoàng
Thiên phong chức thức tri thiên
Tri
Thánh tri Tiên nhiên tri thế
Lập kỳ
mưu kế thế không hai
Thế
không hai gái trai thiểu lực
Khiến việc
mình chịu cực thế suy
Cực thế
suy lâm nguy bất lự
Sự bất
tường dụ dự bất linh
Dự bất
linh tịnh thinh văn biểu
Sự bất
tường dị liểu nan phân
Liểu nan
phân cựu tân lưởng tội
Trách ai
lòng vong bội Láng-linh
Bội
Láng-linh âm binh cũng vật
Trách ai
làm Trời Phật xa nhau
Phật xa
nhau bịnh đau không dứt
Chắc lưởi
lằng thậm ức Hớn-gia
Ức Hớn-gia
mẹ cha hứa lộc
Đoái
giang bà nước độc trùng tân
Độc
trùng tân muôn dân khao khác
Ít ai tường
lời giác u mê
Giác u
mê chỉnh ghê lời giác
Khuyên tấm
lòng cô bác phiền chi
Chớ phiền
chi ngu si nói quấy
Bút long
mành mực giấy vẻ viên
Giấy vẻ
viên khùng điên cuồng ngữ
Có chữ rằng
ứng cử khoa thi
Ứng khoa
thi lấy chi làm dấu
Đặng bản
đề tranh đấu văn chương
Đấu văn
chương quốc vương phong chức
Hưởng tước
quyền phế đức vỉ oai
Nổi đời
cay đắng chông gai
Dân trời
như gỗ náo ai tranh giành
Chẳng
thương dân khó cũng đành
Gặp cơn
phước đức tu hành thảnh thơi
Ngâm đời
vị ý xem chơi
Kìa là cổ
tích nọ nơi kim trào
Lăng
xăng chẳng biết chổ nào
Cơ thơ
không kể ra vào thâm tâm
Một mình
lẩn thẩn ca ngâm
Điên
khùng tính đã bãy năm đủ rồi
Dương gian
sao hỡi còn ngồi
Hồn quê
chi bấy sóng dồi rã thây
Phật Trời
cha mẹ thương đây
Cho tôi
giấu mất cái thây bầy nhầy
Tử sanh
cứu độ bớ Thầy
Quả chi ở
lại cỏi nầy đắng cay
Xác trần
lộn lạo ghê thay
Biết sao
phưởng phất phương Tây thanh nhàn
Hạ sanh
nhiều nổi chàng ràng
Khó sao
khó xóm khó làng khó quan
Dân thũy
thế nhược dân cang
Nảo nề
than thở thở than vái Trời
Người ở
khác thế khác thời
Dậm chưn
dưới đất kêu trời trên cao
Nước lao
xao kêu cao chẳng dễ
Tại nơi
mình đổ bể bấy lâu
Bề bấy
lâu việc đau còn đó
Đến chừng
nào thấy khó thời hay
Khó thời
hay bỏ thây đừng tiếc
Đến bây
giờ mới biết Phật linh
Biết Phạt
linh làm thinh mà ngó
Đến hội
nầy dễ khó tường tri
Khó tường
tri khinh khi hồi trước
Phật ghi
rằng việc nước ách đa
Nuớc ách
đa dư ma htiếu Phật
Một cuộc
đòi nhơn vật đổi xây
Vật đổi
xây từ đây sấp tới
Kẻ bần
hàn phú quới như nhau
Quới như
nhau bấy lâu Thấy dạy
Kẻ hạ trần
nhiều dạy khó an
Dạy khó
an lòng toan chớn chở
Cơn bác
loàn quên thở miệng la
Thở
miêng la ông cha về độ
Đoái vị
hà gia lộ khói đen
Lộ khói
đen đăng ven tứ phía
Kẻ mất hồn
người vía bay xa
Vía bay
xa người ta còn lại
Phật đem
huờn vía dạy thủ thân
Dạy thủ
thân hiếu ân toàn vẹn
Khôn bây
giờ hổ thẹn nước non
Thẹn nước
non cha con khác dạ
Trách ai
làm người đọa sầu bi
Đọa sầu
bi cung ly thêm thảm
Bịnh thắng
phần không giảm chúc nao
Giảm
chúc nao phải sao chịu vậy
Nói tầm
khào tầm bậy khó nghe
Bậy khó
nghe chèo ghe qua biển
Dựng tứ
tường đôi liển tăng long
Liển
tăng long gia công tứ đại
Hết khôn
rồi tồn dại bại khôn
Cửa quyền
môn trí tôn khôn lạ
Đâu đâu
đều tục hạ hàng đầu
Nhớ bắc
nam dạ luống ưu sầu
Đải sắc
lịnh cúi đầu thọ ấn
Tiền bịnh
lộ dạ hành nhựt tấn
Nẻo thịnh
si son phấn vị bang
Kết thảm
sầu giấc ngủ không an
Lòng sở
nguyện Hớn bang đồ sộ
Người thất
vận bần ly bế hộ
Vái Phật
Trời phò hộ người ngay
Lắc nhắc
thay người Tây mảy múng
Lẻ loi
lòng tên súng lăng xăng
Súng
lăng xăng ham ăn mắc nợ
Trả
không rồi ở đợ liền căng
Đợ liền
căng năng ăn năng đói
Thế hằng
rằng năng nói năng sai
Nói năng
sai lổ tai cho biết
Nói bất
tường như điếc như câm
Điếc như
câm ngu tâm bất lượng
Nói lăng
hoằng bất trượng bất khinh
Bất trượng
khinh minh minh ý lý
Người ở
đời minh trí cẩn ngôn
Trí cẩn
ngôn tri khôn tri dại
E lổi lầm
tồn bại nhơn nan
Bại nhơn
nan hổ trang quân tử
E lổi rằng
loạn ngữ cuồng ngôn
Xuất loạn
ngôn dều khôn như dại
Nói đi rồi
nói lại nan phân
Lời nan
phân nói rân rồi chối
Tới luôn
rồi bối rối bất tin
Rối bất
tinh làm thinh thời ngặt
Đôi co rầy
lời giặc loạn tâm
Giặc loạn
tâm siêng thâm klhông nhớ
Quấy phải
rằng lòng chớ tri ra
Chớ chi
ra hai ta như một
Gẩm nhiều
lời dại dột gọi ngoan
Dại gọi
ngoan thế gian nhiều lắm
Xung tâm
cường tay đấm trợt đau
Đấm trợt
đau nghĩ đau còn giận
Đắt thế
thời ỹ tận đức ngay
Tận dức
ngay tầm đây vấn đạo
Xem gia
bần thiểu gạo khi đây
Trước tầm
đây chấp tay xá bái
Xem gia
bần gãi dái cười nhăn
Dái cười
nhăn có căn nhiều kẻ
Gẫm một
đời một lẻ khinh khi
Lẻ khinh
khi sầu bi thời vận
Mình
trách mình bạc phận vô duyên
Phân vô
duyên khùng điên lánh phận
Khéo đem
lời oán hận buộc thêm
Hận buộc
thêm nằm đêm nghĩ tức
Phật tầm
người lòng đức cải qua
Đức cải
qua dại ta nhiều việc
Lể nghi
nầy tôi thiết bất tri
Thiệt bất
tri ngu si một phận
Mình
trách mình thời vận đảo điên
Vận đảo
điên chưa yên chổ ở
Thấy
lòng người phấn trở làm vôi
Phấn làm
vôi dức tôi ức lắm
Vủng nước
bùn lội lắm tèm hem
Thuở nằm
buồn quê thị còn xem
Nay ra
thấy mặt tèm hem không dùng
Như vậy
thời khùng cũng thằng khùng
Vui chi
sanh việc lạ lùng lễ nghi
Vận lu
ly phại chịu ngu si
Bực nào
hơn nữa mà khi bực nầy
Con có
cha làm tớ có thầy
Vinh chi
có một hội nầy khoe khoan
Một người
phải cải lủ tham gian
Nước khô
cạn đáy giấy quan xuất điều
Phải hay
không ham nói cho nhiều
Sông sâu
ngựa lội ngập kiều quá giang
Bao ẩn
bèo khi hiệp khi tan
Nở nào
Phật để tham gian nuôi hoài
Yểm người
trung Phật chẳng cho tài
Thời
thìn dị đáo Phật ngài chưa phân
Thôn du
thân xích độ du thân
Sự tình
mình lượng mình phân trong mình
Ở làm
sao hửu nghĩa phi tình
Học sư
sư biểu học mình mình tri
Đường tội
phước nào có khó chi
Làm lành
làm dử khác đi đường nào
Cửa
thông minh sao chẳng đi vào
U thâm
ám lý như Tàu hưng binh
Dụng kỳ
đạt bất dụng kỳ vinh
Làm sao
để tiếng quảng thinh cỏi trần
Dụng kỳ
quân tận lực kỳ thần
Đại
giang sức yếu chèo lần quá giang
Ý người
sao mà chẳng lo toan
Tay ba nạn
tám bay ngang qua đàng
Họa là
đâu ghé xóm ghé làng
Tham
gian phải chịu những đáng đắng cay
Nẻo éo
le tức tối ngồi đây
Biết mà
không biết gốc cây hơn mình
Người thế
gian khó dạy cái tình
Ý ai
theo nấy chê mình rằng ngang
Cỏi
dương trần trí ý khôn ngoan
Phật sầu
khô héo lá gan như dần
Khôn
ngoan chi khi Thánh chê Thần
Xem người
quyền tước phú bần dọc ngang
Quá đại
giang mạnh yếu mới an
Đường
non núi vinh sang quan chức
Sông và
vịnh lở bồi sợ dứt
Kỳ-Hương-Sơn
hương chức hòa tầm
Thậm
trách đời sầu chí ca ngâm
Ngoài
chư quốc sơn lâm ít có
Trước mắt
ngọc rừng xanh liếc ngó
Đài các
vương ai có biết đâu
Than là
than biễn thẩm sông sâu
Cám là
ám cù đâu dậy lở
Sự Kim Cổ
bất triêm hai thuở
Việc nay
là thiệt lở người ôi
Cam hờn
thay thế ở bạc vội
Trời Phật
khiến loạn ngôi chí loạn
Tam khoản
lịch hồi dôi thế cạn
Ngủ niên
liên hửu trạng trị bình
Khán kiến
thiân dị sự dị hình
Xem ngan
đạo hỉ tính khoái khoái
Trung
quân thị phản hồi ái ái
Độ Hớn-gia
quốc thái dân khương
Mới hảng
rằng quân chánh thần lương
Bỏ thói
trước nhà Thương loạn sử
Trào
phiên quốc nay rằng loạn chử
Tàu phi
ngôn kinh sử bất bình
Khiên
nhơn dân tùng ý loạn tình
Tội đa tội
Thiên đình lưởng số
Táu bất
đắc huờn tận khổ hậu lai
Trách hồ
đồ lộng ngử gái trai
Trào Gia
Nghị không ai trí thức
Nhen đuốc
hòng xem tường nhơn đức
Để lu ly
cách bức Thánh Hiền
Ở phải
nhơn Phật nở trách phiền
Giấc mê
muội quên hiển nhớ dử
Thầy
khán hậu chúng sanh nam sử
Tưởng
sông mê nhớ dử quên hiền
Giử đạo
Trời chỉ ý ngôn tiền
Bất tam
sự Phật phiến dối thế
Kinh
chay hương nhơn trần gọi quế
Phật Trời
chê nhơn thế bất thông
Xem
chúng sanh hửu lực đa công
Xét trí
ý người không vọng tưởng
Cúng đa
thiểu Phất trời bất hưởng
Phật dụng
lòng không tưởng cúng ai
Cúng cho
nhiều miệng sách đôi ngoai
Ham ăn
nói có ai cầu khẩn
Tiền
tràng phang thơ thẩn chờ ngày
Hậu bửu
cái lời Thầy ký nghị
Thập nhị
bái lời truyền bổn thị
Nhơn quả
tu bi lụy nguyện cầu
Chí tu
phu thảm thảm sầu sầu
Lời ghi
dạy dập đầu cầu Phật
Công
danh lợi xa Trời vắn Phật
Đường
Tây phương tích vất khó đi
Mê dương
trần ít kẻ hồi qui
Phật đặc
để cung ly ý lý
Cỏi Tây
điện đông thiên nhựt ký
Chúc Nam
trào minh lý nhơn dân
Gia Nghị đồng đăng bản Tiên Thần
Thiên tử
lạc nhơn dân cọng lạc
Vậy có
thơ rằng hằng dạ ngọc
Đoái xem
ngan dọc thủy độc trùng
Vô hữu
anh hùng phùng yểu tử
Hương
nhơn bất ngử tử bất phân
Độc mộc
trào thân thân bất xử
Nhơn dân
bất ngử tử cuồng thân
Thượng hạ
bất phân thân vô dụng
Sử kinh
khẩu tụng dụng sự chi
Bất niệm
từ bi phi nhơn thế
Thiểu
nhơn hữu kế thế hằng chê
Phiền phức
vinh quê chê dụng bụng
Việc đời
bất tụng dụng việc ăn
Tre lảo
còn năm ăn nuốt mất
Ngọt
ngon để cất mất lại còn
Người
thác hao mòn còn lời trước
Nạn dân
ách nước phước Trời cho
Bảy liệu
ba lo cho thiền Phật
Nhơn
gian dục vật Phật Trời thương
Tâm dục
tây phương đương phước lộc
Nhơn lâm
thũy độc lộc ly hình
Sa xuông
diêm đình hình khổ nảo
Phật Trời
dạy bảo lão ấu chê
Biển khô
sông mê dê bé hé
Chòm ông
để ké mé rừng già
Chẳng tưởng
ông bà nhà bất luật
Hồ-dương
bất trực luật nào khen
Chẵng muốn
làm quen khen Tào Tháo
Nghe thắng
Bích Báo láo khó thương
Tiểu mã
thắng cương lương đắc lộc
Tân kỳ
thủy học lọc hà như
Diêm
chúa phước dư tư tại thế
Ngọc
hoàng đại đế thế vô nguyền
Quỉ cốc
chiếu tiền phiền quỉ cốc
Châu-vương
vị bốc khóc Châu-vương
Tam giái
đồng thương dương vắn hoại
Xử nan tồi
bại tại phần tham
Trí cử
hoàng tam cam thủy vỉ
Vi thớ kế
quỉ tỷ mưu ma
Đại thánh
ngài ra ba ngày lễ
Khó đời
làm dể để tiếng thơm
Cúng kiến
quảy đơm thơm tho nực
Hòa tâm
mỷ trực nực cười thầm
E biết
mà lầm cầm như bỏ
Trong
mìng đèn đỏ tỏ xa long
Gặp thuở
đông phong long tiền kiến
Xà bì xử
biến tiếng âm thinh
Tuy thế
minh minh linh tri liểu
Bề tô
trúng kiểu biểu Tiên sanh
Vị pháp
thượng thanh tranh tượng thượng
Thế nhân
bất lượng trượng nhi khinh
Vô kiến
tiền linh khinh hậu phép
Vị thơ đối
đáp phép tài năng
Thức trí
nhứt căn tăng vương thiện
Sách
ngoài ký truyện biện khảo tra
Trung thượng
Diêm la ba cõi xét
Trung thần
thương ghét xét tỏ tường
Tội phước
hai dưỡng thường mỏng mẻo
Dạ người
lắc lẻo đẻo mòn da
Cây héo
dạ ta la người đẻo
Héo khô
đứng mẻo nẻo nào lành
Da nát
hoành hành lành mát dạ
Con vua
giấy họa dạ nào vua
Thần tử
nhịn thua vua sát tử
Đấu
tranh lọng ngử tử hành bàn
Ngao
ngán nhiều đàng hàng tử xử
Tây
dương dạ dử xử hại dân
Thương
xót tiền phân dân lâm nạn
Việc nầy
tỏ rạng bạn không xem
Bất ý
anh em xem rằng khó
Thầy xưa
nói đó có như không
Chẳng
sót mải long trong Trời đất
Việc
lành nở cất mất không khai
Phật ở
Thiên thai ai nói thốt
Nhơn
trung hài cốt thốt nhọc nhằn
Nhược ngộ
Thánh rằng hằng an quốc
Như vô sự
thất bất tồn vương
Tổng
quát lương khương ẩn nặc
Quốc vô
đạo tặc nặc gia cường
Châu, Tống,
Hớn, Đường cường thống chử
Thái
bình thiên tử xử bình dân
ooo
Chắc lưởi
miệng lằn rằng mình giỏi
Thằng
con thượng cỏi hỏi thăm Trời
Tráo
trác cuộc đời lời tròn méo
Đạo hằng
giử khéo béo lòng son
ooo
Chấp đạo
tạo hiền tiền nhựt tý
Giác mê
hữu lý ý nhựt tân
Tí ngọ
hiệp phân tân vấn cựu
Tí Thìn
tề tựu nhứt niên
Tí nhựt
bất yên niên hư phá
Xuất thời
vận tá hóa Long Châu
ooo
Tí ngọ bất
vi tri lục giáp
Âm dương
đối đáp pháp bá biên
Vận chuyển
nhị niên thiên giáo dục
Hội ơn
trần tục phục thông thơ
Tri đắt
thiên cơ sơ kiến vỉ
Tiền hiền
trí thũy tỉ hậu hiền
ooo
Khối sắt
mài hoài thiền kim án
Chí anh
hùng ngày tháng tiêu diêu
Lòng dặn
lòng ai dổ đừng xiêu
Lấp biển
cạn vi Nghiêu quân tử
Lập tiền
tích ai làm ra chữ
Chí kim
hà đa sử loạn kinh
Đạo tinh
minh trung hiếu tinh minh
Đa kinh
sử bất minh bất dụng
ooo
Loạn an
an loạn nhơn bất thức
Vô tri
thâm tức ức hoàn thiên
Bất dụng
Thánh tiên riêng tâm phổi
Bạc tình
châu ổi lổi lời phân
Thuyết sự
nghĩa nhân thương thân thế
Dạ nào
vong phế kế tận ưu
Xử tử tiền
mưu hưu hưu tưởng
Dục tình
tâm hậu dưỡng dưỡng ân
Bồi hồi
ngũ tạng phân phân đoạn
Mục kiến
quan tường loạn loạn nhân
Nan biện
vi tàn ân ân chí
Nan tường
mình lý trí trí mưu
Bất nghiệm
đạo huờn hưu lưu xứ
Dạt kỳ
thiên tứ trứ trứ quan
Hậu nhựt
tam đoan sơn sơn thủy
Tương
phùng lập kỷ hỉ hỉ đa
ooo
Mới ngộ
kỳ thời đời lại loạn
Nam kỳ hữu
trạng đoạn phân minh
Thấy Phật
hiển linh thinh bất xuất
Thấy đời
thậm tức ức lóng ngu
Mỏi da
thôn phu tu chí trực
Tâm ưu
thiễu lực thuệt hà tu
Lao lý bảy
thu ngu tồn tích
Đệ huynh
thân thích ít nhìn xem
Ôm đạo lắm
lem xem mắc cỡ
Mả long
ngập thuở gỡ rối mành
ooo
Ăn hết để
còn hòn giữa biển
Thượng
kim tam kiễn viễn cận ngôi
Nước mắt
thương ôi tôi mệt dạ
Quả căn
mắc đọa lạ không tường
Nhửng
thuở ở vườn đường rậm rịt
Nay tường
quan lịch mịt vận thời
Biết đặng
việc đời lời khó nói
Nước
nghèo chịu đói bói qui kỳ
Xem việc
biên thùy kỳ ý vị
Ai bi thống
lụy trị thiễu nhơn
ooo
Ta Phật
nói ma ta cũng biết
Thương
người dạ nhiếc biết làm sao
Cá cạn ở
ao lao không tưởng
Không mồi
cấp dưỡng hưởng hơi sương
Khó ngọc
lòng thương nương một dạ
Thấy cơn
lâm đọa bạ sao đành
Gian thế
Phật hành lành mới cực
Nhị nhơn
tâm trực lực lưởng nhơn
Tri đắc
thâm ân thân tử tiếc
Quân thần
mới biết tiếc lòng ngay
ooo
Ăn ít no
dai ai có nói
Ăn nhiều
mau đói thói u mê
Người ở
rất quê chê tri liễu
Việc đời
không hiểu biểu lại ta
Vinh nhục
thiểu đa ra sau trước
Phải lo
tội phước trước hay sau
Trị loạn
chậm mau đâu chưa tõ
Nói ra
người bỏ ngỏ không màng
Trong dạ
chàng ràn đàng dư lý
Vi nhơn
thiểu trí ý hà thông
Chí Phật
thi công mong thi đức
Cứu nhơn
sở ức thức lòng người
Một bửa
vui cười mười hai mất
Vi nhơn
hữu thất rất tuyệt gia
ooo
Xuất rồi
làm Phật mật sự thần
Mắc quả
nợ trần bần thất tuế
Xuất đa
giáo tuế kế không hay
Cổ gian
kim lai khai như thử
Quấc gia
tri cử lử phùng xuân
Ái quấc
ưu quân chưn quân tử
Huỳnh
mai điểu ngử chử minh linh
Dị thú
đam tinh nghinh kiết phước
Ân lo việc
trước phước huờn lai
ooo
Phong kiển
nhơn trần quân thần vị
Khổng
minh Lưu-Bị trị hà an
Phật
pháp dị đoan trang hào kiệt
Sát nhơn
vô thiệt việc huờn nan
Phước
phước trùng quan bang gia Thánh
Thiện từ
tâm tánh Thánh gia minh
Bất sát
nhơn ninh linh linh hiển
Sơn hà
phong kiển viển cận an
ooo
Gia Nghị
đồng tâm thâm họa phước
Ân cần
việc nước trước huờn sau
Kỷ dậu
bao lâu đâu kỷ dậu
Hội đồng
ưu hậu đậu Bữu Sơn
Gia Nghị
vi ân hơn bá phước
Lới Thầy
ra trước nước còn xao
Nhiều nổi
khổ lao xao Gia Nghị
Quan tường
mục thị trị vấn năng
Gia Nghị
lo căn ăn nào có
Chịu bề
việc khó ngó rằng quê
Đường đạo
người chê mê biển khổ
Cửu huyền
thất tổ thổ huờn căn
Thập nhị
nguyện tăng căn lục giáp
Mười hai
lạy đáp giáp can chi
Tí Hợi bất
ly tri thân thú
Thượng
thiên tinh tú phú nhựt minh
ooo
Nhà rách
Phật vàng làng không thấy
Chổ nào
như nấy ấy lòng son
Lời để
núi non con nước đất
Lập thiền
gia thất rất khó khăn
Miệng dại
kén ăn năng chê vật
Trời cho
đa tật Phật không xem
Chuyện vậy
anh em xem chẳng biết
Phiền
tâm trực tiếc thuyết đa đoan
ooo
Nam sỉ
trải miền tiền hậu thế
Dị đoan
lập kế phế trào ma
Miệng niệm
Thích-Ca ma ha tưởng
Càn khôn
bão dưỡng chưỡng càn khôn
Gia Nghị
kế tôn môn đại đạo
Niệm trừ
hung bạo đạo tinh minh
Nhứt sỉ
anh linh ninh quốc sự
Nhơn
gian vô lự dự phòng thân
ooo
Linh tại
ngã bất linh tại ngã
Cỏi trần
vay trả quả báo thương
Tam tuế
bất lương dương xà mã
Hai năm
giáp tí cả một năm
Dần mẹo
loạn thâm tâm thìn tỵ
Đa đoan
lưu lụy bị oán thù
Không có
lao tù cù dậy lửa
Vô quan
chỉnh sửa lửa cháy lang
ooo
Hết sức
vẩy vùng bùng đặt sệt
Đôi
ngươi mờ mật chệt lấy mì
Nhiều kẻ
ngu si mi lấy chú
Thế thường
dị thú chú lấy mi
Cháu mới
biết đi khi cháu dạy
Thiệt đồ
vô loại tại thúc tôn
Tiền bạc
làm khôn môn lộn kiếp
Ỷ sang
húng hiếp kiếp thú cầm
ooo
Đại quốc
hiếp người cười Tây trước
Bắc
chinh chơn bước lước ngọn lau
Quần núc
gài bâu đâu đàng trước
Gẩm mình
vô phước nước chảy xoi
Tây chẳng
xem coi soi mắt bịt
Nử nhơn
đồng tịch nghịch chi mi
Người thấy
nước suy qui dâm dục
Xét
trong thế tục đục lục bang
ooo
Thị phi
quân tử năn sữ anh hùng
Mục kiến
sự cùng tất tùng thục nhượt
Bịnh nan
vô dược tâm trực tu trì
Thánh đạo
tương tùy họa bì vô chí
Trung tuần
nhâm tí hửu lý kỳ minh
Phật
giáp thần linh quãng thinh đại đạo
Cơ đổ dĩ
tạo khữ bạo tiêu ma
Tứ hải
nhứt gia thiên hoa tối lạc
Vận tề
minh đạt các hạt như lai
Quốc thới
hưng oai tiêu tai viễn họa
ooo
Kiến sự
thế gian nan ngữ giáo
Kim kỳ
quả báo đáo oán ân
Phật
giáo tu thân phân tâm chánh
Thân
phàm tâm Thánh tánh thông minh
Hình
Thánh tâm linh minh đạo lý
Hà nhơn
hiệp ý trí cao cường
ooo
Thân tí
thìn tình hình dị thế
Xuất
tiên ẫn đế kế Thiên đình
Nhất sơn
loạn bình hình lưởng diện
Tữ sanh
ưng hiện điện Tây phương
Nhứt quấc
khai trương dương cang đạo
Phát
minh vị bạo đạo tinh minh
ooo
Tráo
chác đổi vời đời mới vậy
Ít ngay
nhiểu vạy bậy làm vầy
Tớ cách
ly Thầy ngày tiếng biến
Hạ nguơn
hư khiến tiếng dạ mê
Một cuộc
chỉnh ghê dê gặp rắn
Khỉ nhăn
răng trắng cắn miệng rồng
Sống gió
chập chồng đồng loạn thú
Gia nhơn
trú phú an kế
ooo
Đất thuấn
Trời Nghiêu bao nhiêu trẻ
Thiệt
con sanh đẽ lẻ cải lời
Xưa thiệt
nhiều đời lời dối trá
Nay tường
vận hóa khá một đời
ooo
Một nắm
cốt tàng ngàn năm biệt
Người
trung lời thiệt việc để lâu
Sông biển
cạn sâu đâu ngó thấy
Lòng người
xa mấy thấy hay không
Thế nhước
ra công không đặng mạnh
Việc còn
đói lạnh mạnh Trời cho
Thấy đói
lòng lo no không đặng
Ở đời lạt
mặng nặn nhiều bề
Quấc sự
bất tề bề sao phải
Bì theo
tứ hải cải lời răng
Sỉ khó bằng
tăng ăn có độ
Bì theo
phú hộ độ không siêu
ooo
Nực cười
chước mọn dọn không trơn
Bất quí
thất sơn nhơn bất lực
Ưu phiền
tâm trực cực không phiền
Tri hậu
tri tiền hiền thần mỷ
Hung đồ
bất dĩ tỉ trào cơ
Tri đắc
thiên cơ thơ dạt ý
Minh kỳ
đạo lý trí huờn tâm
Tri đắc
hải lâm thâm siểng thị
Kiến tường
loạn trị vị hà sanh
ooo
THIÊN LÝ
THUẬN NHIÊN THUẬN NHIÊN
Phật
tích tâm tâm thâm tích Phật
Thiên
sanh biến tật vật đang huê
An đắc
tân kê lê dân thuận
Chư châu
chư quận luận kim lai
Nhơn thiện
hửu oai khai mỷ ý
Tạo
thiên nhân trí ký phần linh
Lập địa
khương ninh huynh đệ thuận
Nhơn hòa
nghị luận quận công tân
Thiên địa
hòa dân dân lân lý ý
Quân thần
mưu trí ký đồng tâm
Hậu bất
loạn dâm tầm huờn quĩ
Gia tề
can kỷ vĩ an phần
Gia-nghiệp
quan thần Trần gia Nghị
Nguyễn
gia lạc vị thị trào quân
ooo
Bất quí
hổ sanh tam cá khâu
Nhơn
hành ngộ cẫu tậu miễng nan
Lưởng bạo
sanh cang nan lưởng bạo
Bất như
tích đạo bạo đa bần
Đức trọng
quỉ thần cần kinh cụ
Hoàng
thiên bất phụ hảo tâm nhơn
ooo
Chỉ
khung nhơn tình lưởng dạn tâm
Lưởng dạn
tâm nhơn tâm bất thuận
Đứng anh
hùng phải luận trí mưu
ooo
Lầm kẻ
khôn ngay hay nói phép
Miệng
khua như tép chép hơn hôi
Gẩm thể
chịnh vôi bôi đóng cục
Há người
theo tục hụt cỏi Tiên
Sáu nước
người riêng yên một đất
Tần bang
khai thất cất phần hơn
Chẳng tưởng
nghĩa nhơn thên thẹn hổ
Vô tê tiếng
thổ khổ liu lăng
Cứ giữ
lo ăn không căng Phật
Lợi đa
tích vật tật không tiu
Các chú
viễn chiêu yêu vậy sóc
Gẩm nhiều
đánh bóc hóc khét ngầm
ooo
Đại nghỉa
tuơng tranh danh thanh mỷ
Lập kỳ
cang kỷ thủy thổ an
Lưu thủy
trường giang quan đạo phước
Gia quan
tấn tước trước huờn căn
Nhứt bổn
siêu thăng tăng phuớc thọ
Hậu đường
lưởng họ thọ hoàng ân
Tấn đức
tiền phân dân bất dục
Tứ
phương tùng phục dục hòa nam
ooo
PHẬT
THIÊN TÙNG ĐẠO CHÁNH
Việc nước
ngó chừng gừng để dạ
Người
xem không lạ dạ không quen
Phật thấy
ít khen chen chúc bạc
Vận còn
xiêu lạc vạt dời nghiêng
Sự thế
đua chen ghen ghét thiện
Phật trời
xem truyện chuyện khó an
Nhà giọc
dãy ngang sang chi bạn
Gặp cơn
bác loạn cạn lòng Tiên
Khôn qui
chê điên Phiên ngồi ghế
Xuất
tình tận thế kế Khổng Minh
Đất sát
nhơn trinh binh ũm hộ
Phật trời
cứu độ ngộ trường sanh
ooo
Nhà bạc
vẩy vùng tùng đức Thánh
Dục tình
vi cánh tránh bạo tàng
Nay thiệt
nhiều đàng ràng buộc dạ
Kiến tường
việc lạ họa không ngăn
Giử đạo
lo căn săn sóc đạo
Bỏ lòng
hùng bạo đạo tinh minh
Người
chưởi làm thinh ninh tâm nhẩn
Mười hai
bảo dẩn nhẩn mười hai
ooo
THIÊN
HÒA ĐỊA HÒA NHƠN HÒA
TAM KỲ MỶ
TRÀ THANH TRỊ
Bữu-Sơn
kế thế Đế Kỳ Hương
Gia-Nghị
Mỷ lương khương đế vị
Hội-đồng
Gia Nghị thị thế kim
Chí sỉ lập
nghiem liêm thượng cổ
Cáo tường
Tiên Tổ thổ dưởng nhơn
Thiên địa
thân ơn phân dị tố
Tuyệt
miêu Phật cố ố tà nhơn
Tiền hậu
Tiên phân dân nan họa
Bính
thìn chí bạ đọa lưu liên
Kiến thức
Thánh tiên niên Long hội
Vấn kỳ
phước tội nội nhứt niên
Ooo
Thân già
gành gạo đạo làm con
Chử mực
điểm son non nớt lắm
Ăn cơm với
mấm thấm về lâu
Người chẳng
biết đâu trâu Phật dắc
Lời ghi
thiệt chắc gắt không nghe
Săn sóc
bụi tre nghe quấc truyện
Như Lai
Phật hiện biện thân an
Tỏ đặng
ngay gian an thân thể
Phật Trời
chẳng kể để mắc gai
Chiều
chín một mai gian ngàn ngạn
Đời nầy
đa nạn loan tam niên
ooo
Ôm bụng
tức cười người phi thiệt
Ham công
cướp việc tuyệt nghỉa nhân
ooo
Văn
chương bắc chắc ngặt mình thay
Lời dạy
nói ngay nay mai mốt
Ra đời
biểu thốt tốt hơn hay
Đất Hớn
nên cay nay xanh lá
Thiền
vàng dựng đá hóa rồng xanh
Nam bắc
đua tranh danh đâu mất
Đông tây
lập thất cất tòa sen
Thơ gởi
ý quen khen dấu cất
Nở nào
phế thất bất lời ghi
Nghỉ thiệt
đời khi tri thơ lẻ
Có lổ nẻ
đẻ người ra
Quấc đạo
trào ca hoa vinh hiển
Bất ưu lập
kiển viển hồi quê
Tình nghỉ
phu thê chê rằng quấy
Phật trời
đều thấy máy việc gian
ooo
Bất túc
hửu dư cứ bất định
Thế thường
đa lịnh bịnh bất an
Gẩm nghĩ
nhà hoan ngan quá dữ
Thế đa
kinh sử ngữ bất trung
Mười việc
nói hung sung ý trí
Nghỉ người
phi lý trí bất ngoan
Học sách
nói ngang quan bất đạo
Dân tùng
nghịch bạo dạo lục cung
Lục giáp
tri trung hung dưởng nịnh
Tâm sầu
hòa vịnh định hòa thi
ooo
Nửa ghét
nửa thương lưong kỳ ác
Giải buồn
lời giác nát lòng son
Đá nát
mòn non son đề hiệu
Hửu thân
lo liệu triệu bất tường
Chê nói
phi thường đường cỏ rậm
Tây
phương xa dậm thậm tâm sầu
Chưa thấy
nam lầu cầu Phật hiện
Nhơn dân
kiến diện biện số phần
ooo
Say tỉnh
tỉnh say day gió vật
Quả nầy
trời Phật lật trả cho
Sáng
tính tối lo tro nmột dảy
Trái mùi
đưa đẫy sẫy không hay
Bốn phía
gió vay bay tóc tráng
Thấy đời
ngao ngán bán lời ăn
Chẳng thấy
lo căn săn sóc Phật
Thàm sầu
nhơn vật tật đa mang
ooo
Hỏng hẻo
nương đời lời nói ít
Chí thâm
cổ bít tích Phật tâm
Ngụ trí
ca ngâm thâm tri diệu
Thế
không để chiệu liệu trả mau
Cuộc thế
hai trâu đâu thấy một
Con ăn
con cột một con nên
Con cởi
ngồi trên quen đường sá
Con nầy
giắt quá tá lại cây
ooo
Mục kiến
càn khôn môn khai quảng
Vị hà
hương đảng vảng hòa Phiên
Tri thức
hiền Tiên yên gia thế
Phật trời
nhơn thế đế vô ưu
Thiểu ý
trí mưu lưu vạn đại
Thế thân
tâm hoại bại suy thân
Cư thực
vô phân thân lâm nạn
Phàm trần
hửu trạng mạng tri thiên
ooo
Bán lộ
hòa Phiên thiệu đạo lý
Nhược
nho tâm trí lý hà ngu
Lưởng đạo
đồng tu ngu hoặc trí
Thức tâm
đại lý trí trung cang
Tích thiện
thọ oan nan vi đức
ooo
Kim lai
tri thức đức cổ phân
Phật ái
đồng dân thân bất sát
Niệm câu
Bồ tát phát thiên quân
ooo
Thân tôi
nằm dài tài chi tưởng
Vợ con
đi dưởng lưởng tâm nan
Bá tánh
chẳng mang than quả vậy
Chê tôi
nói bậy cậy người ngoan
E phận
thế gian mang ách nước
Người rằng
có phước trước thời nhờ
Tôi thiệt
dại khờ chờ thiên định
Sở sanh
sở định bịnh tận tồn
ooo
Bắc kỳ rằng
chắc mắc gảy chồi
Sống dập
gió dồi rồi dài các
Thiên
quân hậu phát tác ma ha
Mục kiến
đông hoa ma khỏi loạn
Tây qui
kiến trạng đoạn tà tinh
Nam bắc
phân binh chinh thiên tặc
Tiền kỳ
sự nặt ngắt xuất ngôn
ooo
Than thuở
lở bề hề bất cố
Tài như
lử bố ố trung thân
Nghĩ tưởng
gia bần thần ví tướng
Cơ bàn
làm mướng sướng chi thân
Thế mạnh
không phân dân huờn quỉ
Tu ăn tu
ỷ nghĩ việc nào
Cửa
thánh ra vào đào lộn hột
Thế xem
dạy dột một bằng mười
ooo
Bạc bảy
lo làm vàm nao lở
Lòng Ông
mắc cở thuở làm suôi
Phải thuận
lời xuôi nuôi nước mắt
Đi quanh
về tắc đắc lạc nhau
Một bụng
mới câu Thánh giáo
Khác
lòng lơ láo báo nhọc lo
Chẳng phải
của kho no mấy bửa
Dạ như
nhúm lửa bửa nào hừng
ooo
Suôi bạn
loạn đời rời suôi bạn
Dạ ngu
trí cạn đoạn quả trần
Bất thức
quân thần gần sao đặng
Mích
lòng lời nặng mặn nồng cay
Một trả
mười vay nay ngồi thấy
Biển khô
bài đáy thấy vẩy vùng
Trước ở
bất tùng hùng muốn chết
Thấy người
sợ hết tết tỏ đèn
Thấy việc
tôi hèn bèn khi dể
Sau dầu
có kể lễ bể biên
Khó điểm
khó khuyên yên chí cả
Xem người
bất khả thả trôi sông
Cướp của
lường công mong sanh lợi
Tới đây
diệu dợi lợi dắc vàm
ooo
Phong thần
dịu pháp giáp hạ nguơn
Nương ẩn
lâm sơn hơn bá vạn
Thế suy
khởi loạn cạn đời ra
Tiên
thánh quỉ ma ta lộn lạo
Thiện từ
hung bạo đạo đều xưng
Trước mặt
sau lưng chung hùng cứ
Đa nhơn
bất trứ thứ hà minh
Diệu
pháp hiển linh kinh tâm cụ
Chiêu
nhơn qui tựu dụ huờn binh
Ө
TÍCH THIỆN
PHÙNG THIỆN
TÍCH ÁC
PHÙNG ÁC
Bồ đề lấn
đó ngó không tường
Mở mắt
thấy đường vườn cây rậm
Chí tu
trì thậm dậm Tây phương
Biết thuở
nào trương vương khoa bản
Cơ hàng
ngữ đảng lảng ngôn nhơn
Niệm chí
lập thân cân tội phước
Người đời
việc nước trước làm đầu
Chí nguyện
niệm cầu sầu gia đạo
Liếc xem
có tạo đạo non bồng
ooo
Một rạch
hai vàm làm không rảnh
Kìa nơi
son lảnh thảnh thơi hơi
Trí ý lọng
khơi nơi am tự
Mặc tình
thế sự lự nguy nan
Nhiều việc
tham gian an sao đặng
Chỉ treo
đá nặn dặn ở ngay
Bõ việc
đời nay may đặng phước
Phải lo
thân trước phước may sau
ooo
Tam tử
tam sanh tranh tam tượng
Ngọc
hoàng cung thượng lượng dử hiền
Cổ tự
Thánh hiền phiền kim vị
Bính
thìn an trị đinh tỵ hung
Phản khắc
nịnh trung hung kiết kỵ
Mậu thìn
bất trị kỷ ty bình
ooo
Ai biết
nước xuôi nuôi nước ngược
Bịnh căn
vô dược được thọ trường
Dị thế dị
thường tường dị lộ
Phật Trời
cứu độ ngộ Phật trời
Dị cư dị
thời lời dị thuyết
Dị đoan
dị tiếc kiết dị ninh
Dị sự dị
ninh linh dị pháp
Vô nhơn
đối đáp pháp thinh không
Đức Thầy
đức Ông công đức Cậu
Hội đồng
cơ hậu đậu trào minh
Phép
phép linh linh ninh quấc sự
Nhơn dân
vô lự tự an khương
An quấc
an vương khương thới nhạt
Di-Đà
Di-Lạc đạt Di-Dô
ooo
Lòng Ông
hai miệng chuyện nhiều người
Thâm thẩm
tức cười người chẳng nghỉ
Bất suy
bất tỷ ỷ văn nho
Đam dạ
giử no lo đừng đói
Lòng buồn
chớ nói lối phàm phu
Dám sợ
người tu u ám dạ
Chừng
nào thấy đọa hạ mình đây
Trực khứ
phương Tây đây gần tới
Lập đàng
Hưng Thới mới biết ta
ooo
TẤT HỮU
THIÊN TAI
KHỞI VÔ
QUẢ BÁO
Thế thị
Phật trời lới nói mị
Di ngôn
bất thị tị lời truyền
Chớ
trách chớ phiền hiền xuất thế
Vùa
hương thọ tuế quế mai khai
Tại thế
kim giai tai nghịch tận
Ao che
quần vận phận ở truồng
Nhiều việc
sầu buồn cuồn chỉ rối
Ghe hàng
bị bối tối không canh
Người sợ
nhờ danh canh nghiêm nhặc
Ngũ mê
có giặc ngặt không hay
Xưa sợ
người Tây nay hết sợ
Việc đời
trả nợ trợ thời suy
ooo
Bố đức
thi ân nhân tại ý
Phú gia
bố thí lý khoe danh
Nhứt nhẩn
thập tranh thanh huờn trược
Bình kỳ
cầu được dược linh đơn
Cám tưởng
mười ơn sơn thiền điện
Chí tu
Phật hiện diện vô phân
Cám tưởng
nghĩa nhân thân phiền não
Lở bề mất
thão tão bất trung
ooo
THIÊN LÝ
VỊ NHIÊN VỊ NHIÊN
Phật ái
chúng sanh như mẫu ái tử
Tử giai
kỳ tử con dử con hiền
Con dử
Phật phiền con hiền thương xót
Mười ơn
giử trót chua xót lòng thương
Ái đạo
quấc vương lòng thương xót dạ
Phật trời
còn đọa dấy họa tới dân
Trần hạ
xét phân thương thân Trời Phật
Nhiều lời
cẩn mật Trời Phật thốt ra
Trời Phật
là ta nói ma thời nói
Mẹ cha
nhịn đói con nói rằng no
Đem dạ
lo âu lo đói no bá tánh
Minh tâm
rằng Thánh ngu tánh rằng ma
Việc ấy
chẳng qua tà ma ám nhản
Xử tâm
xao lảng tri lảng bất tường
Sự thế bất
tường cang cườn khi Phật
ooo
Bá tánh
một lòng trồng cây đước
Thiên
quan tứ phước trước làm gương
Thập nhị
khai trương dương thú tuế
Trào kim
Thánh đế kế cang chi
Thiểu
trí bất tri ty vấn ngử
Văn
chương kinh sử ngử nhí ăn
Học đạo
cần năng tăng cần Phật
Vị hà
nhơn vật Phạt ma đồng
Phu xướng
phụ tùy bì chí cốt
Ít ai ở
tốt thốt rằng trai
Ít kẻ
gái mai hai lòng thảo
Mẹ cha
tuổi lảo bảo thông minh
Nhứt thất
bất linh thinh nghịch chí
Một người
một ý lý quả lai
Sợ nổi
chiều mai hai lòng cách
Hửu sư hửu
sách trách ở đời
Hửu Phật
hửu trời lới huấn dụ
Nhơn
giang bất cụ phụ hoàng thiên
Đén sách
dỉa nghiên yên phận sải
Lo bề tứ
hải cải Phật trời
ooo
Lánh đục
tầm trong long vi thủ
Việc đời
chưa đũ ngủ còn mê
Bạch thố
kim kê ê khúc giữa
Thủy
long chử lửa sửa chưa siuê
Bá vạn
quần yêu tiêu sao hết
Trời cho
việc chết hết quần yêu
Còn lại
bao nhiêu tiêu lòng quỉ
Biết ăn
biết nghỉ phỉ lòng Tiên
ooo
HOÀNG
THIÊN HỮ NHẢN
NHƠN HỮU
DỤC ÁC
THIÊN DIỆC
HỨA CHI
Dụ vẫn
không màng đáng nói chạy
Môn na tầm
bậy vậy mới chê
Gầm thiệt
nhiều tê quê hơn thổ
Dao đánh
cắt cổ lổ còn đây
Chưa biết
vạy ngay thây còn đó
Từ sanh
dể khó có biết đâu
Mắc họa
con trâu đâu cũng chưởi
Cam hờn
cái lưởi chưởi không đau
Nước mắt
tay lau đau nước mắt
Lưởi mềm
còn chắc gắt cái răng
ooo
Một cuộc
sum vầy Thầy đứng trước
Phật Trời
nhỏ phước nước dồi gương
Cao rộng
xét thương lương dân đọa
Một người
làm họa đọa muôn dân
Tùng lý
nan phân ân oán tán
Kể ngày
kể tháng oàn kẻ năm
Mười chục
một trăm năm chẳng lẻ
Phật Trời
sanh đẻ lẻ chẳng thương
Dạ ở bất
lương cương tất cái
Phật
thương người phải cãi tà ma
Ooo
Sớm
cam-la sớm gặp cũng sinh
Muộn
Khương Tử cũng vinh một thuở
Đời trở
lại đời nầy thiệt dở
Người
không tu mà đở cái thân
Tu là tu
thủ nghĩa vĩ nhân
Niệm là
niệm tri ân Phật Trời
ooo
Phụ mẫu
tình thâm tâm tích thiện
Tử tôn bất
biện tiện nan tôn
Bất đắc
nhứt môn ôn cổ lý
Sự kim tự
ý lý thậm đa
Phí mẹ
phí cha gia phi tử
Bất kinh
bất sử thử bất chương
Khó ghết
khô thương ương lở thế
Lở dùng
lở phế thế lở quân
Lở bế lở
bưng chưn lở bước
Lở lo tội
phước trước lở sau
Lở rễ lở
dâu đâu lở hết
Lở sanh
lở chết tết lở ngôi
ooo
Thấy dể
người khi đi địa phủ
Con nhà
không chũ ngũ không phân
Chí Phật
thương dân thâu cam khổ
Dân xem
như gổ dổ lại lăng
Phế Phật
tung tăng năn dọn dẹp
Ý ai nấy
đẹp hẹp hòi chi
Nhiều kẻ
ngu si khi Trời Phật
Nhơn đồng
giử vật Phật đồng ma
ooo
NHƠN HỮU
THIỆN NGUYỆN
THIÊN TẤT
TÙNG CHI
Cố sự tầm
sư tự thiền sỉ
Dầu hay
xử quỉ tỷ phong thần
Hửu phú
hửu bần Thần minh mẫn
Gia nhơn
bất nhẫn lẩn suy môn
Hửu hạnh
chí tông ngôn ngử trực
Nhơn
giang hửu lực thực phạn ma
Bất ý
sát tha ma tâm thể
Vi nhơn
vô lễ dể xuất ngôn
ooo
Vi nhựt
tế tân phân tân lể
Hồ tai vị
thể mể cam châu
Bệ ngọc
muôn tâu câu chánh sự
Nhơn dân
bất tự sự thanh nhàn
Tâm tánh
vầy đoàn làng chí xóm
Mổi thần
đều nhóm xóm đồng tâm
Thánh thọ
ca ngâm lâm chiếu ngọc
Thiên đường
nứa lộc đọc văn thơ
Trí đắc
Thiên cơ thơ ký tự
Luận xem
thế sự lự nhứt nhơn
ooo
Lời nói
bắt quàng không bàng ngũ
Trí đời
chưa đủ ngũ mà hay
Người giỏi
đời nay hay ăn vặt
Bất tri
thiên tặc ngặc không xem
Khuyên
chí anh em xem sự thế
Tri thiên
trí đế quế anh hùng
Tri túc
mới dùng hùng độ thế
Xem đời
mưu kế thế không hay
Đứng đợt
làm trai oai sấm dậy
Độ đời
nói bậy vậy độ ai
ooo
Lời ghi
giử múi túi miệng ngan
Thế chẳng
lo toan mang dạ múi
Kìa non
nọ núi suối cùng khê
Người khổ
nói tê chê Nam Việt
Không ai
nở thiệt việc hay rầy
Tận thế
có Thầy bày khúc trực
Đa sự bất
lực thực vô căn
Chẳng sợ
búa trăng quăng thây thúi
Lời ghi
giữ múi múi còn ghi
Sáu bảy
còn y ly thể phước
Hai ghe
sau trước phước đổi hình
Tiền hậu
nhứt tình hình sửa đó
Người
đêu mắt ngó có biết đâu
ooo
Thấy việc
tu hành lành ít lắm
Cốt tàng
một nấm thấm hồn mê
Sống kiển
thác quê địa ngục
Người
phám lánh tục dục Tây phương
Muốn cận
gia lương thương Trời Phật
Tanh hôi
ngầy ngật Phật không dùng
Ngôn
chánh bất tùng phùng quỉ mị
Phật Trời
bi lụy thị đa tham
ooo
NHỰT NHỰT
HÀNH PHƯƠNG TIỆN
THỜI THỜI
PHÁT THIỆN TÂM
Dũ lý
bãy năm tâm cam cực
Bất tri
điều luật cực rồi chưa
Thương
biễu tấu thưa mưa cùng gió
Nguyện
trời Phật có ngó lại chăng?
Chưa biết
mảng căn tăng sãi vãi
Lẻ nào
dám cải phải theo Trời
Dũ lý vận
thời Trời khiến vậy
Văn
chương không bậy chạy lý hình
ooo
Lý luật
bực nầy Thầy bày tỏ
Lòng nào
chẳng rõ ngõ bỏ rơi
Chẳng phải
ăn chơi nơi cữa khỗng
Chư ngôn
ký tổng khổng tử Trình
Lo liệu
trong mình tình cẩn thận
Dầu lâm
tử trận vận thời trời
Ăn nói một
lời đời chĩ tính
Nhứt tâm
một kính tính kim bằng
ooo
Ẩn sĩ
mai danh tranh đế nghiệp
Lòng hiền
theo kịp nghiệp Thánh minh
Phước
chí tâm linh tinh chiếu kiến
Phép tài
khiển biến khiến siêu thăng
Sáu ngã
quỉ tăng ăn rồi trước
Ba đườg
tội phước trước tồn phân
Khổ khổ
thân thân lân lý ý
Tu tu
trí trí ý hà ngu
ooo
Sách có
chữ rằng bằng hữu tính
Bất ưu mật
kính tính cùng ai
Lo việc
gái trai mai lở vận
Phừng
tâm nổi giận phận mình suy
Giã kẽ bất
tri suy thế quế
Nguyện cầu
thánh đế phế dọc ngang
Mối nước
rối tan mang khuấy rối
Ngũ quên
bị bỏ bối rối nầy đây
ooo
Quân tử
oán bá nên chưa yên thù oán
Lâm nguy
trệ án tử táng dạ còn phiền
Tiều
nhơn oán nhản tiền dầu hiền sanh dử
Thiên
nam tín nữ dạ chủ ngử phân tâm
Thù oán
nguyện cao thâm trăm năm chưa xử
Nguyện
tùng như thử thiện ngữ chử minh tâm
Đứng oán
thù thâm một năm lăm một tháng
Sát gia
thiên tán ngao ngán oán cuồng nhơn
ooo
Ngồi
quán bán cơm thơn cùng thúi
Xào
chiên túi búi múi không nêm
Khôn dại
nằm đêm thêm nghiệm nghỉ
Người
nào ở ỷ tỷ không ra
Nhà Phật
nhà ma Gia Nghị thị
Thiệt
tình anh chị thị rằng ma
Trời Phật
cho ta tra xét thế
Tiền xem
hương quế hậu phế ta
Trước Phật
sau ma ta biết tỷ
Thiệt
người ở ỷ hủy bạc ta
ooo
Trời Phật
dụng lòng phòng nguyện vái
Nam nham
lễ bái tái hồn sanh
Bớt bớt
đua tranh danh chi đó
Việc đời
thiệt khó có biết đâu
Lo việc
ruộng sâu âu tận lực
Số trần nhiều
cực trực thung dung
Giử dạ
hiếu trung hung quế quấc
Vô vương
đảo thất cất lầu chi
ooo
Lòng
sách để dành lành chử ý
Văn
chương thượng trí lý phải chê
Chử dở đặc
quê chê nôm trật
Theo xưa
nói thật Phật nôm na
Đạt nghỉa
xét ra tra chử mắc
Nôm na
nói tắc mắc đi quanh
Sự thế
khôn lanh tranh nhiều chử
Phật chê
kinh sử ngử đa cuồng
Phật khiến
lòng buồn tuồng tiêu hết
Sử kinh
không kết nết tự sanh
ooo
Trời Phật
minh minh linh tại ngả
Nhứt
thân hửu tả dả lưởng thân
Một ruột
đa phân nhân thù oán
Nợ đời
năm tháng ngán hơn thua
Người biết
ơn vua chua lời Phật
Ngổ
ngang súc vật Phật trời chê
Giáo vát
thầy ê mê trần quả
Bất linh
tại ngã nhả tâm nan
Có chử
tam cang nan nhơn thế
Ngủ thường
hương quế phế phi nhơn
ooo
Dại học
làm khôn ngôn trí độ
Học sư
tiền ngộ lộ tri bằng
Khôn dại
hết rằng hằng đạo đức
Học bằng
trí thức đức hay bàn
Mới gọi
ra đàng chàng hiếu hữu
Tri tân
vấn cữu bữu hay tà
Thức lộ
tri nhà hòa Thầy dạy
Biết
ngay biết vạy bậy đừng màng
Thầy dạy
không hàng tràng bất phục
Trải xem
phàm tục đục hay trong
Sư đệ
toàn long trong lòng đục
Phế kỳ
phàm tục đục ngầm ngầm
ooo
Khẩu niệm
nam mô vô hung bạo
Tam
hoàng đạo đạo tạo tam đang
Ý sách
làm gian mang lổi tội
Tam
nguơn nhuần gội hội mười hai
Hòa khí
thọ thai lai kế nghiệp
Âm dương
tương hiệp nghiệp sanh năng
Bất đắc
siêu thăng căn tham thú
Công
danh tranh phú thú không tu
VI THIỆN
TỐI LẠC
ĐẠO LÝ TỐI
ĐẠI
Chẳng kể
Phật Trời lời nói đó
Tại mình
sanh khó có biết ai
Bịt mắt
điếc tai ai cũng vậy
Phải như
nói bậy vậy như nhau
Quen mặt
bấy lâu đâu mà lạ
Khác nhau
cái dạ lạ mà quen
Ai hiểu
người khen quen nhứt cỏi
Có ai là
giỏi cỏi thượng thiên
Anh hùng
dả say thây không lạ
Nàng
Tiên mắc đọa dạ khó xem
Lời kể
anh em xem chê quấy
Ruột
cùng cho thấy quấy thì thôi
Tôi cũng
như tôi ôi ôi bỏ
Khỏi
vòng ngọn cỏ bỏ mà ngoan
Nói việc
ngay gian toan giác thế
Người
xem còn phế thế vô năng
ooo
Giã dại
qua ngày bày lòng trí
Người
không bố thí ý điếm đàng
Nhà rách
Phật vàng đàng vắn khách
Ngồi buồn
thậm trách cách lòng ngay
Chim đậu
trên cây bay ai cản
Rừng già
lỉnh lảng đảng thú ngao
Cá cạn
trong ao sao nhảy đặng
Nước bùn
lội lặn đặng chờ mưa
Nhiều kẻ
chê tôi hôi tanh gắt
Ỉa ra
thúi oắc nhắc nói đời
Hạ giái
biết trời lời nói mị
Nhiều
người ỷ thị nghị rằng quê
Có sức
người chê quê Gia Nghị
Lo bề
anh chị thị điêu tàn
Chẳng phải
điếm đàng chàng ở vậy
Củng
không nói bậy vậy bỏ đành
ooo
Hai chổ
như nhau dâu khéo kết
Tới đời
cậu chết kết tớ vào
Hai chổ
hổn hào vào ra lạ
Khiến
người mắc đọa dạ không kiên
Chẳng biết
Thánh Tiên đồng lý
Thiệt
người vô ý trí phàm phu
Tam bổn
thơ du tu khùng khiệu
Nhơn
giang lo liệu triệu bất tường
Quan thị
trí đường trường nghĩa lý
Tôi nay
mạc trí ký làm tôi
Huynh đệ
lên ngôi tôi quỳ lạy
Ai mà
nói bậy lại làm tôi
Chẵng đặng
lên ngôi làm tôi khó
Lòng đâu
để đó có phần ăn
TÙNG THIỆN
NHƯ ĐĂNG
TÙNG ÁC
NHƯ BĂNG
Tiền trọng
hậu khinh lính cũng giấu
Xấu thời
cho xấu đấu vận thời
Thay mặt
đổi lời dời đi nữa
Ở đây
khó chửa lửa muôn xe
Sỉ vô tướng
cáo láo tượng lên
Nghỉ chẳng
người nên bên Phật tráng
In người
chốn Láng ngán ỷ vinh
ooo
Phép Phật
biến tường phép vườn không biết
Bá gia dầu
nhiếc không biết phải nghe
Nhiều việc
sợ e nói nghe không đặng
Nhiều
người lội lặn rất nặn tội kinh
Sự thế bất
minh làm thinh ngồi ngó
ooo
Chổ ở
khó rồi ngồi ngó thấy
Lâu lâu
chầy bấy thấy rầy rà
Không kẻ
thiệt thà đà thấy đó
Phép nhiều
việc khó ngó sầu bi
Phải
tính việc đi khi khó ở
Lại đây
đụt đổ thuở bần hàng
Chí dộc
lập làng tràng Hưng Thới
Xem người
quyền quới tới ỷ sang
QUÂN TỬ
MƯU ĐẠO BẤT MƯU THỰC
QUÂN TỬ
ƯU ĐẠO BẤT ƯU BẦN
Bắt óc
hái rau đâu biết dạ
Người lành
mặt lạ dạ hằng quen
Phú quới
thường khen đen bạc ý
Dục đa lợi
lý ý hằng vui
Gẩm thiệt
mắt đui vui chẳng phải
Làm người
biết cải phải bớt tham
Đa lợi
tâm cam tham tất hại
Tận thời
tồn bại hại vô căn
ooo
Cậu trước
tôi sau đâu y vậy
Long
châu chổ cậy bậy bề hai
Miệng
nói có cai tai dày thịt
Lại thêm
mắt bịt dịt bỏ đi
Trước mắt
còn khi chi sau Quới
Tôi nay
Ba Thới tới giả ngu
Biển
Thánh rừng nhu tu tận ý
Thấy người
đa lý ý buồn hiu
ooo
Bỉ cực
thới lai mai trước quốc
Bình thời
gia thất tất lai kinh
Chánh đạo
thuyết minh huynh đệ phục
Phế trần
vong tục lục nhâm thâm
Nhứt lý
nhứt tâm thâm nhứt phụ
Văn ngôn
huấn dụ phụ tử bình
Tứ hải đồng
tình bình dân quấc
Tứ niên
tồn thất quấc an khương
ooo
Dị thú
đam điềm tím chúa soái
Minh
quân lễ bái ái tiền căn
Trả quả
gió trăng năng lộn kíp
Đa thê
đa thiếp kíp thú sanh
Đầu thú
lập danh thanh huờn trược
Sông mê
rửa được trược huờn thanh
Chiếu
rách một manh thanh mới trí
Nhựt thời
thiên lý tý ngọ sanh
ooo
Cam giận
súc sanh tranh khôn dại
Làm cho
tồi bại hại nước nhà
Đam việc
bất hòa trà hương mất
Ngọc
lành giấu cất rất ai hay
Quyết dạ
theo tây bây rất dại
Tao nay
trở lại bại đầu Tây
ooo
Kiếm diệt
cho hay thay mặt giặc
Đau lòng
quá ngặt giặc về bây
Không có
lòng ngay hay chi vậy
Khéo làm
tầm bậy dậy hôi tanh
ooo
Nhứt sỉ thử thời nhơn
Vạn dân
phân hà sự
ooo
Dưỡng tử
phương tri phụ mẫu ân
Lập thân
phươg tri nhơn tân khổ
Cần trước
chỉ gai oai lưỡi sắt
Tứ nam
chí bắt vắt mồi cơm
Nè nè
hơi thơm cơm nhồi cám
Tháng
giêng tháng tám cám lời Trời
Có Phật
ra đời thời đạt chấn
Hòa nam
phát tấn chấn gia thinh
Trời Phật
hiển linh thinh phát cát
Lẻ nào
điên trác oát câu đồng
ooo
Tích của
để dành hành thân thể
Thiện
tâm tích để ý dể hơn
Vỉ đức
thì ơn hơn tiền của
Lưới
thua Phật bủa đủa so le
Ngó thấy
đám tre e khó bước
Việc đời
nói trước nước lao xao
Nhiều kẻ
trí cao sao có vậy
Tầm
khùng nói bậy cậy tin chi
ooo
Phật chẳng
ép ai lai tưởng Phật
Đền vàng
báo vật Phật trời Vua
Tam giáo
lòng chua đua thiện nghiệp
Mọc huỳnh
thanh dịp nghiệp liên huê
Điều luật
Phật phê ghê lổi tội
Phật trời
xử tội tội tam niên
Cầu đắc
Thánh Tiên yên lễ bái
Thái
bình Thiên Tử Thái bình dân
ooo
Đừng
lòng vái quỉ vái ma
Vái tà
tà độ Phật xa dậm ngàn
Phật Trời
dạy đả rỏ ràng
Chúng
sanh chẳng nhớ lấp đàng Thánh Tiên
Vái quĩ
quĩ độ không yên
Là người
nhiệm nghỉ ý riêng ở đời
Niệm Phật
vái Phật vái Trời
Vái Tiên
vái Thánh độ đời Hạ nguơn
Vái cầu
chư vị cao sơn
Vái binh
vái tướng thi ơn trợ thời
Vái cầu
tiền vản cứu đời
Vái cầu
Hậu vản trợ thời Hạ nguơn
Vái Thầy
bố đức thi ơn
Vái ông
cứu nghỉa độ nhơn lở thời
Vái cầu
Phật Tổ độ đời
Phật bà
giáng thế trợ thời quãng khai
Vái Quan
âm Phật Như lai
Du Thần
du Thánh trợ tay Phật hiền
Nam mô
Di Đà Thánh tiền
Nam mô Bố
tát kế hiền hậu lai
Nam mô
Thích ca Như lai
Bồ đề mục
thị quãng khai Hớn đường
Nam mô hội
Phật minh tường
Hội trời
thánh chúa qui đường định bang
Nam mô
Di Lạc độ an
Di Dô trở
lại nhứt bang thuận hòa
Vái cầu
trời Phật một nhà
Trên vua
vững đặt dưới hòa nơi nơi
Nam mô A
Di Đà Phật